Tô Yên nghe cái tên xa lạ này.
Nghiêng nghiêng đầu
"Ta không quen biết nàng."
Nói xong, đã ngồi dậy.
Nhỏ giọng lẩm bẩm một câu
"Muốn mời ta ăn cơm?"
Tiểu Hoa nhìn phản ứng của ký chủ mình, trầm mặc trong chớp mắt.
Sau đó nói
"Ký chủ, Lương Nguyệt công chúa này, chính là người lúc trước chị ném chuột chết vào mặt đó."
Tô Yên ký ức dần dần rõ ràng lên.
Hóa ra là nàng ta.
Cho nên, nàng hẳn là cũng có tí quen biết đi.
Đã là người quen mời mình ăn cơm, vậy... có thể đi, nhỉ?
Quan trọng nhất chính là, nàng có thể đi ăn sớm một chút, rồi trở về sớm một chút, sau đó lại cùng ăn với Vũ Văn Húc.
Trong lòng bàn tính nhỏ đánh lạch cạch rung động.
Thế cho nên nàng cười mi mắt cong cong vui vẻ nói
"Được"
Vốn dĩ Vệ Uyển cho rằng Tô Yên muốn cự tuyệt, nào biết, nàng thế nhưng đáp ứng rồi.
Vệ Uyển do dự, chuyện này nên bẩm báo cho Vương gia, nhưng mà, Vương gia một canh giờ trước đã vào trong cung, đến bây giờ cũng chưa về.
Thấy Tô Yên cô nương hứng thú bừng bừng như vậy, cũng không thể để nàng ấy không vui.
Lương Nguyệt công chúa nếu dám quang minh chính đại đi mời, xem ra cũng không dám làm ra chuyện đại sự gì.
Vô số suy nghĩ xẹt qua trong đầu Vệ Uyển, cuối cùng cũng không khuyên bảo gì, chỉ nói
"Nô tỳ đi cùng ngài."
Tô Yên gật đầu.
Sau đó, vỗ vỗ bụi đất trên người, bước chân đi ra ngoài.
Nàng vừa đi đến thính đường, liền thấy được tỳ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638467/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.