Vũ Văn Húc nhìn má nàng phiếm hồng, bộ dáng không dám nhìn mình.
Khóe môi câu ý cười
"Còn biết thẹn thùng?"
Hắn cúi người, thò lại gần.
Nhìn hắn mặt mày mỉm cười, bộ dáng thâm tình nhìn nàng.
Nửa ngày sau, ghé vào trên má nàng hôn một cái
"Không rời giường, gà quay sẽ nguội đó."
Giọng nói vang lên, hắn vừa mới dịch thân mình đi.
Tô Yên lập tức ngồi dậy.
Hắn thực mau duỗi tay, lôi kéo chăn bên cạnh bao nàng đến kín mít, chỉ lộ ra một cái đầu.
Tô Yên đôi mắt lấp lánh nhìn gà quay phía sau Vũ Văn Húc.
Ưm, đói a.
Hắn duỗi tay, lấy chén cháo bên cạnh.
Múc một muỗng đút đến bên môi nàng.
Tô Yên yên lặng há mồm, ăn vào.
Nhưng là ánh mắt còn nhìn chằm chằm gà quay kia.
Chờ đến khi hắn đút xong một chén cháo.
Tô Yên vội vàng lôi kéo tay áo hắn, mở miệng
"Gà quay, gà quay."
Mắt trông mong, thanh âm có chút khàn khàn, nghe thực mềm mại.
Hắn câu môi cười nhạt.
Cuối cùng vẫn bưng đĩa gà quay tới.
Tô Yên ngoan ngoãn há mồm, chờ được đút.
Kỳ thật, tự nàng cũng có thể ăn.
Nhưng, giống như đã thành thói quen.
Chỉ cần ở trước mặt hắn, thì không muốn tự mình ăn nữa. Giống như được hắn đút so với tự ăn càng ngon hơn a.
Chờ ăn no, Tô Yên lại ngã vào trên giường ngủ một giấc.
Sinh hoạt của nàng nhìn thì không có gì biến hóa.
Nhưng dường như lại thay đổi rất nhiều.
Nàng thích cùng Vũ Văn Húc ngốc cùng nhau.
Hắn đi thư phòng, nàng cũng sẽ đi theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638466/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.