Hắn dừng một chút, cùng tầm mắt Tô Yên đối diện
"Nàng không phải nhớ ta, là nhớ đồ ăn trong phủ, ta ở trong lòng nàng không quan trọng.
Chỉ cần có người có thể nuôi dưỡng được nàng, nàng cũng sẽ không quay đầu lại rời đi a."
Hắn cố ý nói ra, nói nói lại kích thích tới chính mình.
Khiến trong ánh mắt Vũ Văn Húc trong một cái chớp mắt sóng gió cuồn cuộn.
Nhưng mà thực mau, liền bị che đậy đi.
Tô Yên dừng một chút, sau đó nói
"Sẽ không"
Nói xong, cánh tay ôm Vũ Văn Húc càng dùng sức.
Tiểu Hoa nghe Vũ Văn Húc nói, cân nhắc hơn nửa ngày.
Này.... ý của hắn là ngại ký chủ nhà mình ăn nhiều?
Tuy rằng, nó đi theo ký chủ " nam chinh bắc chiến " qua các vị diện, nhưng rốt cuộc cũng không phải người, mà chỉ là cái thống tử.
Cho nên, đối với loại tình cảm nào đó, nó vô pháp lý giải.
Chỉ có thể căn cứ phán đoán của mình, khẽ meo meo ra chủ ý cho ký chủ " ngốc bạch ngọt " nhà mình
Kết quả là
"Ký chủ, hắn là chê chị ăn nhiều."
Tiếng nói vừa dứt, Tô Yên sửng sốt.
Sau đó chớp chớp mắt, xoát một chút nước mắt đã tụ tập ở hốc mắt.
Mình, mình... là ăn có chút nhiều, nhưng, nhưng khắc chế không được a, chính là muốn ăn, nàng biết làm thế nào?
Đó.... không phải từ trước nàng vẫn luôn ăn nhiều như vậy sao?
Như thế nào mình đi ra ngoài có mấy ngày, đã bắt đầu ghét bỏ??
Tô Yên thân mình cứng lại, nước mắt cuồn cuộn liền chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638464/chuong-493.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.