Edit: Tinh Niệm
Tương lai nàng ta là nữ chủ nhân vương phủ này.
Dù cho Vũ Văn Húc hắn hiện tại quyền khuynh triều dã, thì thế nào?
Chẳng lẽ còn thật sự dám không tôn trọng, bác bỏ ý chỉ phụ hoàng đã ban ra?
Nàng ta ăn mặc một thân quần áo phấn hồng, châu quang bảo thoa, dưới mặt trời tỏa ra rực rỡ lấp lánh.
Gương mặt tươi đẹp, lớn lên yêu kiều.
Thanh âm cũng giống như dư âm còn văng vẳng bên tai, thực dễ nghe.
Lương Nguyệt, công chúa duy nhất Đại Lương quốc.
Tự nhiên là bảo bối.
Mà phụ hoàng ban hôn nàng ta với Vũ Văn Húc cũng là có ý đồ.
Tướng mạo nàng ta cực đẹp, càng biết làm nũng.
Phụ hoàng để nàng ta gả cho Vũ Văn Húc, chính là muốn kiềm chế hắn.
Đều nói anh hùng khó qua ải mỹ nhân.
Mà Lương Nguyệt nàng, sẽ kiểm soát khổ sở của Vũ Văn Húc kia.
Lương Nguyệt chống đầu, tay cầm khăn nhẹ nhàng che dấu khóe môi gợi lên ý cười.
Một tên Vương gia què chân thôi.
Cho dù hắn luôn nghĩ mưu tính kế, trong lòng tất nhiên cũng sẽ tự ti đau đớn.
Chỉ cần nàng ta biểu hiện mình đau lòng hắn, không chê bộ dáng của hắn.
Chẳng phải hắn sẽ dễ dàng cắn câu sao.
Lương Nguyệt thân là công chúa, lớn lên lại đẹp như vậy.
Tự nhiên là đông đảo người theo đuổi.
Mà những tên đó từng bước từng bước bị nàng mê hoặc thần hồn điên đảo, tới trình độ không phải nàng không cưới.
Việc này không chỉ dựa vào túi da là có thể làm được.
Còn phải có... thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638443/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.