Edit: Tinh Niệm
Thằng nhãi này chỗ nào còn có bộ dáng tiểu đáng thương lúc chiều, đây quả thực chính là cậy thế càn rỡ.
Lời Hắn nói từng bước ép sát, trên mặt lại là một bộ dáng khổ sở, sau khi nói xong, liền rũ mắt che khuất ánh nhìn.
Yết hầu lăn lộn trên dưới, ấp ủ thật lâu, nói
"Phải chăng là Tiểu Quai nhất thời kích động, mới có lệ nói thế với ta."
Nói nói, lông mi run lên, trên mặt biểu tình khổ sở, chọc thẳng tâm, khiến người nhìn đến đau lòng.
Tiểu Hoa nhìn nhìn, đã thấy qua nhiều nam chủ đáng thương như vậy.
Nhưng lúc thấy bộ dáng này của Quân Vực, vẫn rất là đau lòng.
Nó khẽ meo meo ra tiếng
"Nam chủ thật đáng thương a ~"
Tiểu Hoa lại lần nữa tâm đồng tình tràn lan, càng nhìn càng cảm thấy hắn đáng thương hề hề.
Bị đói bụng một ngày, vắng vẻ một ngày, khổ sở một ngày.
Trong lòng khẳng định buồn khổ cực kỳ.
Tô Yên lúc này cũng bị làm cho có chút hoảng.
Thế cho nên không có suy nghĩ cẩn thận lời hắn nói.
Chỉ lôi kéo hắn tay, nhẹ nhàng lắc lắc.
"Em không có lừa gạt anh."
Cô cắn cắn môi, cuối cùng cũng chỉ là khô cằn nói ra một câu như vậy.
Quân Vực nâng mắt lên, nhìn về phía cô, trong mắt mang theo hi vọng
"Vậy Tiểu Quai về sau cũng sẽ không gạt ta sao?"
Tô Yên ngẫm lại, sau đó trịnh trọng hứa hẹn
"Ừm"
"Về sau có một ngày, Tiểu Quai không thích ta, có thể vứt bỏ ta hay không?"
Tô Yên lắc đầu
"Sẽ không"
"Ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638423/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.