Edit: Tinh Niệm
Nhấp môi nói
"Anh nói chuyện thật lòng một chút. Bằng không, em không hiểu được anh suy nghĩ cái gì."
Quân Vực lông mi run rẩy, tay nắm chặt lại buông ra, thanh âm chậm rãi ra miệng
"Một món đồ chơi, lúc thích tự nhiên là chỗ nào cũng tốt, nếu không thích, vậy.... phải bị bỏ rơi."
Hắn một chữ một chữ nói ra.
Mà Tần Tình Nguyệt quỳ trên mặt đất, thân thể nháy mắt cứng lại.
Quân Vực ngẩng đầu nhìn Tô Yên, con ngươi đen nhánh, khóe môi nhợt nhạt mang ý cười
"Lưu lại hay không, đối với ta vốn cũng không có gì, đều được."
Hắn nhẹ nhàng bâng quơ, tâm Tô Yên lại như bị người dùng kim đâm một chút, trong nháy mắt đau đớn.
Cô nhìn hắn, thực nghiêm túc
"Ý anh muốn nói là, với em, anh chỉ là một món đồ chơi sao?"
Trong chốc lát, tất cả lực chú ý đều không còn ở trên người Tần Tình Nguyệt, mà đều ở trên người Quân Vực khi nói ra những lời này.
Tô Yên nhấp môi, nhìn hắn
"Anh cảm nhận được, chỉ là cái này?"
Cô tức giận.
Giống như là đã thực dụng tâm đối đãi, lại bị người ta nói cô chỉ đang chơi đùa vậy.
Quân Vực cúi đầu cam chịu.
Sau đó, ngay khi cô sắp tức đến đỉnh điểm, liền nghe hắn nói
"Em chính là ý này a, nếu không, làm sao lại để cô ta tới nói lời như vậy với ta.
Ý tứ chính là, đừng để ta tiến thêm một thước, em tùy thời đều có thể không cần ta."
Hắn cúi đầu ngồi ở chỗ đó, cứng còng thân thể chậm rì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638422/chuong-451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.