Edit: Ư Ư
Mỹ nhân ngư nhỏ bé nhíu mày nhìn miệng vết thương, "Vậy sao lại bị thương?"
Tô Yên vốn cảm thấy có hơi mất mặt nên cô không muốn nói, nhưng bị đôi mắt màu lục đậm của mỹ nhân ngư nhỏ bé liếc qua nên ngoan ngoãn giải thích, "Lúc ông ta bị Tiểu Hồng đánh ngất đi thì đã bắn ra một mũi tên, tôi không cẩn thận nên bị thương."
Mỹ nhân ngư nhỏ bé nghe vậy, chìm vào suy nghĩ.
Cho nên, ông già kia vẫn đáng chết.
Khi anh đang suy nghĩ, Tô Yên ngồi bên mép giường đã lấy ra một cái kẹo.
Dùng móng tay gẩy vỏ ra, để lộ cái kẹo mềm mại màu trắng bên trong.
Cô đang định ăn thì vị mỹ nhân ngư nào đó lại lên tiếng, "Băng bó miệng vết thương cho cô mệt quá."
Tô Yên hơi dừng lại, sau đó cô ngẩng đầu lên, lại thấy ánh mắt Donner đang nhìn về phía cái kẹo.
Cô yên lặng vươn tay để bên miệng anh.
Rõ ràng là khuôn mặt sư tử hung ác đáng sợ, nhưng trong mắt Donner, con sư tử này lại ngu ngu ngơ ngơ, loại hình không cẩn thận sẽ bị người khác lừa bán.
Nghĩ vậy, anh há miệng ngậm kẹo.
Tô Yên lại lấy thêm một cái từ trong túi ra.
Mỹ nhân ngư nhỏ bé hơi nhướng mày.
Con sư tử ngu ngơ này có vẻ thích ăn kẹo quá nhỉ.
Lúc nào cũng thấy móc kẹo ra ăn được.
Anh chống cằm, vẫy vẫy cái đuôi màu bạc trong dòng nước, "Tô Yên."
"Hả?"
"Vừa nãy tôi đã băng bó cho cô, cô có nên cảm ơn tôi không?"
"Cảm..."
Tô Yên vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638208/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.