Chương trước
Chương sau
Edit: Ư Ư
Tô Yên nghĩ nghĩ, sau đó nghiêm túc gật gật đầu, "Đúng vậy, tôi rất tốt với anh."
Bôi thuốc cho anh nè, sai người nấu đồ ăn cho anh ăn nè, còn sợ anh lạnh nên ôm anh vào phòng tắm nữa.
Buổi chiều, Tô Yên vẫn chạy ra ngoài lâu đài canh để bắt cha của nữ chính.
Sau đó thời gian còn lại từ ngủ biến thành ngủ với mỹ nhân ngư nhỏ bé.
Cũng không biết quan hệ của hai người trở nên thân thiết từ lúc nào.
Chỉ là bên ngoài càng ngày càng lạnh.
Mỹ nhân ngư nhỏ bé chỉ nói một câu, "Tôi muốn ngủ với cô."
Kết quả là, bồn tắm biến thành thau tắm và được đặt ở mép giường của mép giường Tô Yên.
Khoảng cách có bao nhiêu gần?
Theo cách mà Donner nói, gần đến nỗi chỉ cần duỗi tay là có thể kéo Tô Yên lại ăn thịt.
Cảm giác có đồ ăn bên cạnh làm Donner cảm thấy an tâm.
Miệng vết thương của anh cũng đã khỏi hẳn.
Một ngày nào đó, Tô Yên ra ngoài từ buổi chiều nhưng đến tối khuya mới quay về.
Lúc cô đi vào trong phòng, trên cổ tay đã có một vết máu, miệng vết thương không sâu nhưng vẫn tí tách chảy máu.
Cô che cổ tay lại đi vào bên trong.
Bên ngoài, tuyết rơi.
Donner nhìn về phía cô, nếu là lúc trước thì chắc chắn anh sẽ hưng phấn khi ngửi thấy mùi máu tươi.
Nhưng mà khi nhìn thấy Tô Yên tìm kiếm băng gạc, anh lại thấy bực bội.
Con sư tử này vừa ngu vừa ngốc, chẳng lẽ lại bị người ta lừa nên bị thương?
Vậy nên giọng nói dễ nghe kia mang theo một tia tức giận, "Ai làm cô bị thương?"
Tô Yên nhìn về phía Donner, ấp úng, "Vừa nãy tôi gặp một người ở ven đường..."
Donner nhìn tuyết rơi bên ngoài suy nghĩ, chẳng lẽ con sư tử ngu ngốc này tốt bụng cứu người khác, cuối cùng lại làm mình bị thương?
Donner chỉ cần nghĩ đến chuyện cô không chỉ đối xử tốt với một mình anh là muốn ăn thịt cô ngay tại chỗ!
Lửa giận bùng cháy, giọng nói còn mang theo một tia châm chọc, "Lòng tốt bị coi như lòng lang dạ thú, cô đối xử tốt với người ta nhưng người ta không cần, còn chê cô xấu, muốn giết cô?"
Tô Yên thấy hình như nhân ngư nhỏ bé đang tức giận.
Anh tức giận chuyện gì vậy?
Nhưng Tô Yên là một cô sư tử thành thật nên cô cúi đầu xuống nói: "Tôi nhìn thấy có một người đi vào xin ít đồ ăn, còn nói ông ta sắp bị lạnh cóng. Tôi vừa quay đầu thì ông ta đã hét lên sợ hãi nên tôi bảo Tiểu Hồng đánh ông ta ngất đi rồi kéo vào trong hầm."
Mỹ nhân ngư nhỏ bé nghe vậy, trong lòng yên lặng gật đầu, hừm, làm không tồi.
Mà sự châm chọc lúc nãy biến thành ý cười dịu dàng.
Ở chung với cô lâu rồi, Donner cũng biết có một con rắn béo rất nghe lời Tô Yên, tên là Tiểu Hồng.
Hơn nữa... anh thấy con rắn béo này khá hứng thú với mình, chắc là một con rắn ngu xuẩn nghĩ anh là mỹ nhân ngư chăng?
Donner thấy Tô Yên vụng về dùng băng gạc quấn tay lại bèn nói, "Lại đây, tôi giúp cô."
Tô Yên ngoan ngoãn đi qua đó rồi đưa băng gạc cho mỹ nhân ngư nhỏ bé.
Mấy hôm nay bận chuyện chuyển nhà nên không có nhiều time để edit, mấy hôm nữa sẽ bạo luôn tháng 8 hoặc bù cho các ái phi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.