Edit: Ư Ư
Trải qua một tuần dưỡng thương và mỗi ngày đổi thuốc ba lần của Tô Yên, vết thương của mỹ nhân ngư đã bắt đầu khép lại.
Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ ơi sắp đến mùa thu rồi, trong truyện cổ tích công chúa và quái vật, ngày bắt đầu mùa thu cha của cô gái trong truyện sẽ đi ngang qua đây và bị bắt lại."
Tô Yên nghe vậy gật gật đầu.
Tiểu Hoa nghĩ nghĩ lại nói: "Bây giờ ký chủ là quái vật nên chắc cốt truyện sẽ có thay đổi, vì bảo đảm có thể bắt lấy người cha thì em kiến nghị ký chủ nên đi ra ngoài chờ."
Không biết cốt truyện sẽ bị ảnh hưởng thế nào, vậy nên Tiểu Hoa phải canh chừng sợ mọi chuyện sẽ lệch khỏi quỹ đạo, lỡ như ký chủ của nó không trở lại thành người được thì phải làm sao?
Tô Yên thấy Tiểu Hoa nói rất có đạo lý.
Kết quả là mỗi ngày lúc hoàng hôn cô sẽ ngồi canh ở cửa lâu đài.
Lâu đài của cô ở trên một ngọn núi nên trừ cha của nữ chính thì sẽ chẳng có ai đến cả.
Buổi sáng thì đi tìm mỹ nhân ngư nhỏ bé, nhìn miệng vết thương của anh rồi thay thuốc, hoặc là ăn cơm chung.
Hoàng hôn thì đi ra cửa lâu đài, buổi tối lại về phòng ngủ.
Mỗi một ngày đều rất quy củ.
Tô Yên và mỹ nhân ngư nhỏ bé kia cũng dần thân thiết hơn.
Dù sao ngày nào cũng nhìn thấy nhau.
Ngẫu nhiên còn có thể nói hai ba câu gì đó.
Hôm nay, mỹ nhân ngư nhỏ bé ăn trưa với Tô Yên.
Cái đuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638205/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.