Edit: Ư Ư
Không thể trêu vào không thể trêu vào, chạy mau!!
Tô Yên đứng ở chỗ đó, cho nên, cô nên làm gì?
Đồng chí Tiểu Hoa đã là thần đọc tiểu thuyết, lập tức dạy ký chủ nhà mình, "Ký chủ, không cần nói chuyện! Hôn anh ý! Kabedon anh ý! Chẳng lẽ ngài không nhìn thấy cả người nam chính đều phát ra hơi thở muốn ngài hôn à?!"
Được rồi, lúc Tiểu Hoa nói mấy câu này thì cả người vẫn đang run lên.
Dù sao, dù sao nó cũng không phải hôn nam chính.
Đúng vậy, ký chủ! Cố lên!!
Ánh mắt Quyền Từ đảo qua ngu xuẩn đang nằm trên giường bệnh.
Nếu không có tác dụng gì mà còn làm anh vướng bận thì sống để làm gì nữa?
Cho nên...
Ý cười trên khóe môi anh càng sâu.
Ngay lúc này, cô gái đang ngồi bên mép giường chạy tới bên cạnh anh, nhón chân lên ôm lấy cổ anh hôn anh.
Sự hung ác nham hiểm của Quyền Từ lập tức bay biến đi đâu mất.
Lực chú ý từ La Nguyên Kiệt đang nằm trên giường chuyển sang Tô Yên.
Tô Yên nhớ tới cách anh hôn mình lúc trước.
Trúc trắc vươn đầu lưỡi, chạm chạm vào môi anh.
Rồi sao nữa?
Cho nên bước tiếp theo lại không biết nên làm như thế nào.
Nhưng mà nghĩ tới mấy câu Tiểu Hoa vừa nói.
Anh muốn cô hôn anh sao?
Vậy cứ hôn một lúc nữa.
Chờ đến khi cô đau chân đau tay muốn buông ra thì người nào đó bỗng nhiên duỗi tay ôm chặt cô vào lòng.
Tô Yên từ chủ biến khách bị người công thành đoạt đất cướp đoạt sạch sẽ.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638184/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.