Edit: Ư Ư
Vậy nên lập tức lấy chìa khóa xe tăng tốc chạy tới bệnh viện.
Con đường đi mất nửa tiếng nhưng anh chỉ dùng mười năm phút đã đến nơi.
Vừa đi vào bệnh viện đã thấy lãnh đạo của bệnh viện đang đứng bên cạnh An Nguyên Phi, còn có một dàn bảo tiêu.
Anh nhíu mày, "Cô ấy đâu?".
An Nguyên Phi nuốt nuốt nước bọt, "Quyền, Quyền Từ, Tô Yên nhỏ bé không xảy ra chuyện gì, là do tớ nhìn nhầm thôi"
Quyền Từ nhấc mắt dùng đôi mắt đen nhánh đảo qua An Nguyên Phi.
Hắn lập tức ngậm miệng lại.
Yên lặng nói: "Phòng bệnh số 17 tầng 17 Khu phòng bệnh."
Quyền Từ không hề nhìn An Nguyên Phi mà sải bước đi tới khu phòng bệnh.
Bên kia.
Tô Yên đi tới bệnh viện La Nguyên Kiệt đang nằm, bởi vì La Nguyên Kiệt là ảnh đế nên phòng bệnh có không ít phóng viên vây quanh.
Người đại diện và trợ lý của gã đang nhìn từng người xem ai không phải phóng viên mới cho vào thăm bện.
Tô Yên đợi một lát mới đi vào bên trong.
Phòng bệnh tràn đầy mùi thuốc sát trùng.
Sáng nay La Nguyên Kiệt đã tỉnh lại.
Tay phải của gã đang được bó thạch cao sắc mặt tái nhợt rất là suy yếu.
Lúc Tô Yên tới thì gã mới tỉnh được một lúc.
Gã vừa mở mắt đã nhìn thấy Tô Yên mặc váy ngồi xuống trước mặt mình.
Ánh nắng buổi sáng chiếu xuống người cô, không biết vì sao La Nguyên Kiệt cảm thấy... hôm nay Tô Yên cực kỳ xinh đẹp.
Hắn lộ ra một nụ cười yếu ớt, giọng nói khàn khàn, "Sao em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1638183/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.