Edit: Qing Yun
Không biết từ khi nào bên ngoài biệt thự đã đầy quạ đen, chúng đậu trên nóc nhà, mắt nhìn chăm chú vào người đang xông vào biệt thự, chợt chúng kêu lên cạc cạc rồi vỗ cánh bay lên, mấy cọng lông đen chao liệng rơi xuống.
Một cọng lông rơi bên chân Việt Khê, cô duỗi tay nhặt lên: “Biệt thự, quạ đen, có cả cảnh sát bị mất liên lạc… Đây đúng là hiện trường quay phim ma rồi.”
Nghe cô nhẹ nhàng nói những lời này, Du Khôn ở bên cạnh vô thức chà xát cánh tay, anh ta cảm thấy da gà da vịt nổi khắp người. Không thể không nói, hoàn cảnh xung quanh đây thật sự khiến người ta khiếp hoảng.
Tuy nói bây giờ tiết trời đã vào đông, thời tiết trở lạnh, nhưng nhiệt độ ở đây rõ ràng thấp hơn bên ngoài mấy độ, lạnh đến mức anh ta run rẩy.
Màn sương mù xám đan giăng đầy, có tiếng động truyền tới từ bên cạnh, Du Khôn hoảng sợ vội nhảy sang bên cạnh Việt Khê và Hàn Húc, hai người lập tức quay đầu nhìn anh ta.
Một con quạ đen chui ra từ bụi cỏ, nó còn kêu cạc cạc hai tiếng.
Du Khôn: “…”
Anh ta xấu hổ cười gượng: “Ha ha, đột nhiên nhảy ra làm tôi giật cả mình.”
Việt Khê lại nhíu mày, cô bước nhanh đi về phía đó, cho đến khi đi đến bụi cỏ phía sau biệt thự mới dừng lại, sau đó cô duỗi tay gạt bụi cỏ ra.
“Cạc cạc cạc!”
Một đám quạ đen bay lên, tầm mắt bị màu đen bao phủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/3506267/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.