Edit: Qing Yun 
Tiếng sấm nổ vang trời, mưa to tầm tã trút xuống, nước mưa như hạt châu đánh đến đau người. Người dân thành phố B ngẩng đầu nhìn trời, ai nấy đều không khỏi cảm thán đây đại khái là trận mưa to nhất sau suốt bao nhiêu năm. 
Tiếng rồng gầm truyền đi rất xa, so với việc nói đây là tiếng gầm thì gọi là tiếng than khóc còn chính xác hơn, vết thương cũ trên người nó chưa khỏi thì đã có thêm vết thương mới, hoàn toàn là vết thương chồng chất lên nhau, ngay cả việc tránh né đám thiên sư xung quanh cũng trở nên chậm chạp. Vô số thuật pháp đánh lên người nó, máu tươi hòa lẫn với nước mưa ào ào chảy xuống. 
Hàn Húc nói: “Nó đến thành phố B là muốn mượn tử kim chi khí che dấu hơi thở của mình, cũng là để chữa trị vết thương trên người nó. Chỉ tiếc vết thương do đao Nuốt Thiên chém ra không thể khỏi nhờ tử kim chi khí được, đao Nuốt Thiên tràn ngập lệ khí, lệ khí này tồn tại từ khi đất trời hỗn độn, lệ khí chưa diệt thì miệng vết thương vĩnh viễn không thể khép lại.” 
Mây đen giăng đầy bầu trời. 
Đám thiên sư bao vây con rồng mẹ đã hơi thở thoi thóp, mưa rơi xuống lại không dính đến người họ mà bị một tầng chắn vô hình ngăn cản. 
Một người trẻ tuổi đi ra giữa đám người, tuy là đàn ông nhưng diện mạo lại nhu mì như nữ, khuôn mặt cực kỳ xuất chúng, ngươi này tên Quan Tu, đệ tử của môn chủ Nuốt Thiên Môn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-anh-ta-cong-duc-vo-luong/3506265/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.