"Công chúa! Lúc nãy ở trên tháp người thật xinh đẹp quá đi! Nô tì hạnh phúc quá đi mất! Chọn trang điểm như thế thật là quyết định đúng đắn a" A Tiêu vui sướng reo lên, tới nhìn gần cái mặt của Y Dạ, coi như là chiêm ngưỡng tác phẩm của mình. 
"Công chúa, con rồng của người thật tuyệt nha! Lúc nó hiện lên nô tì đã tưởng như nhìn thấy hoàng thượng khi tức giận vậy! Uy áp thật đáng sợ!" A Linh vừa chải lại đầu cho Y Dạ vừa nói. 
"Người nên biết tình hình từ những tòa tháp khác, ví dụ như là từ tháp phía Đông của nhị hoàng tử đây này. Người dân phía dưới hơn nửa đều quay đầu về phía công chúa, nhị hoàng tử đã cười rất đáng sợ đấy!" A Miện bật cười khi nghĩ lại cảnh tượng đó. 
"Công chúa thật là giỏi a!" Cả ba người đồng thanh khen Y Dạ làm cô không hết ngại. 
"Kí chủ a! Người khác mà biết cái cổ tự đó không có khả năng gây sát thương mà chỉ là trò mèo giấy giả hùm của cô thì không biết bọn họ sẽ biểu hiện như thế nào nhỉ?" hệ thống nghe khen không nhịn nổi mà hiện lên. 
"Ngươi đừng nói thế chứ! Bộ cổ tự thượng cổ hỏa long có nhiều phần mà! Lúc nãy ta chỉ dùng phần khí tức, lần sau đánh nhau thì cứ việc dùng bộ khác mang tính sát thương cao là được chứ gì" Y Dạ khua tay. 
"Hừ... thế thì bọn họ nên thôi tán thưởng cái trò kĩ xảo đầu tư lớn vừa rồi đi, cô mà ra sàn đấu bọn họ sẽ liền thất vọng vọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373221/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.