Một thời gian sau, mặc dù ngày ngày cố gắng luyện tập văn tự, học y học, sử dụng các loại đoản đao,... Rồi còn ngày ngày tĩnh tâm, hấp thụ linh khí, luyện chút võ,... Cơ thể thực sự trở nên dẻo dai, nhanh nhẹn, lại có sức lực hơn nhiều nhưng Liễu Y Dạ vẫn chẳng thể nào vượt qua cái mốc cấp 1. 
"Này, ta trước giờ không hỏi tới nhưng tại sao đó giờ cũng đã ba năm kể từ ngày ta thức tỉnh khí, mở linh căn cấp 1 nhưng sao ta vẫn chẳng thể lên được cấp nào vậy? Cứ mãi dậm chân ở cấp 1 thế này..." 
Y Dạ hỏi hệ thống với khuôn mặt chán nản. 
"Cô không cần lo! Cô mạnh hơn so với cấp bậc của mình, tuy là mãi ở cấp 1 cũng có một số hạn chế nhưng thực sự cô đã mạnh hơn lũ nhóc đồng trang lứa rồi!" 
Hệ thống thản nhiên. 
"Nhưng... cấp 1... Haizz!" Y Dạ thở dài một tiếng, nghe mà não nề. 
"Cô muốn biết vì sao cô cứ mãi ở cấp 1 không?" 
Y Dạ nhìn lên, khuôn mặt tỏ vẻ chán ghét. Cái hệ thống dở hơi kia lại đi hỏi ngay câu mà ban đầu cô hỏi nó. 
"Haizz! Vì sao?" Y Dạ chán nản hỏi. 
"Vì... cô luyện văn tự quá nhiều!" hệ thống mỉm cười. 
"Hả..?! Tại văn tự?!" Y Dạ ngạc nhiên. 
"Sao lại thế? Không phải văn tự là luyện khí sao? Nếu là khí thì sao ta lại không lên cấp được?" 
"..." hệ thống nhìn vào Y Dạ. 
"Phải, văn tự đúng là luyện khí. Nhưng... khí đó khác với linh khí tu luyện để tăng cấp. Hmm... sao nhỉ? Đại khái thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-thuoc-ve-nu-phu/1373165/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.