Linh hồn: Không tôi chả thèm lấy lại nó làm gì đâu dù sao thì...*chuyển chủ đề* nghe này tôi không có nhiều thời gian tôi biết đây không còn là thế giới của tôi nữa rồi, các vòng lặp diễn ra liên tục và không lời giải đáp đếm đi đếm lại sương sương thì tôi cũng đã chết đi sống lại khoảng 80 mươi lần rồi...và lần nào cũng vậy chết tiệt
Ngọc Vy: Không ngờ một tiểu thư quyền quý cũng biết chửi bậy ha!
Linh hồn nổi giận: Cô không nghe đúng trọng tâm câu chuyện sao! Tại sao chỉ để ý mỗi chữ cuối thôi vậy!!!
Ngọc Vy nghiêm mặt: Cô bảo không có thời gian nhưng từ đầu đến cuối chính cô mới là người làm mất thời gian đấy. Vòng lặp thì thế nào có phải cô chứng kiến nhiều lần thấy người thân của mình ra đi vì sự ngu ngốc của bản thân, cô cố thay đổi nhưng lại nhận ra mình bất lực chẳng thể làm được gì cả. Và cô ở đây muốn nói với tôi nhờ tôi chăm sóc bọn họ?
Linh hồn ngỡ ngàng, ngập ngừng: Chuyện này...tôi không mong cô có thể bảo vệ họ tôi mong cô có thể làm cho họ hạnh phúc mà thôi tôi...
Ngọc Vy: Cô có vẻ đã hi vọng rất nhiều từ những người đến trước nhỉ, nhưng tôi không phải con gái của bọn họ vậy nên bớt mơ mộng đi và theo như tôi biết cô là một con người kiêu ngạo có cái tôi lớn lắm cơ mà sao giờ lại thành chú mèo nhỏ bé tẹo thế kia
Linh hồn suy sụp: Cô không trải qua việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ta-thich-anh-trai-cua-nguoi-roi/2882909/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.