Ngọc Vy: Không ngờ một viên dạ minh châu như vậy lại có giá trị hay thật, mà nếu nó giá trị như vậy thì làm sao có thể khiến hắn cam tâm tình nguyện đưa cho mình chứ... *Than thở*
Gấu Trắng: Người yên tâm tôi sẽ cố gắng trợ giúp người mà với lại nếu hoàn thành nhiệm vụ này thì sẽ có phần thưởng hấp dẫn lắm đó tại nhìn quanh vật phẩm rơi ngẫu nhiên có một phẩm màu tím
Ngọc Vy mệt mỏi: Thôi đi, mấy cái về ngẫu nhiên thì đừng nói nữa ta không phải đứa con của đen đỏ nên đừng gieo hi vọng rồi lại dập tắt nó
Ở tẩm điện của Thái tử phi Nguyên Hoa cung
Nô tì: Thái y nương nương thế nào rồi, ngài ấy có sao ko? *Lo lắng*
Thái y thu dọn đồ nghề chậm rãi nói: Người đừng lo lắng quá nương nương chỉ bị nhiễm chút nước lạnh vào cơ thể thôi ngươi đi nấu chút nước gừng cho ngài ấy là được tiện thể nấu bát canh gà cho túi thuốc này của ta là ổn thôi *Lấy túi thuốc trong hộp đồ nghề đưa cho nô tì*
Nô tì: Cảm tạ Đình thái y
Thái y: Chức trách của ta nên nhớ đừng cho nương nương động vào nước lạnh vào ban đêm *rời đi*
Nô tì tiến lại gần nắm bàn tay của thái tử phi lo lắng nói: Tất cả là do lỗi của nô tì vì nô tì người phải chịu khổ như vậy, tiểu nhân mong người tỉnh dù người có bắt ta nhảy vào biển lửa ta cũng không màng *Khóc*
Nô tì tâm phúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-ta-thich-anh-trai-cua-nguoi-roi/2882908/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.