Tưởng Thụ Nhân cùng Triệu Băng Di lái xe từ trường học đến bệnh viện. Tâm trạng cả hai lúc này đang rối bồi, họ biết thời gian qua họ đã làm tổn thương Thiên Vy rất nhiều. Dù giờ có làm gì thì cũng đã muộn. Triệu Băng Di nghẹn ngào nhìn Tưởng Thụ Nhân đang lái xe hỏi:
“Thụ Nhân, Thiên Vy sẽ không sao, đúng không anh?”
Tưởng Thụ Nhân không đáp, hóc mắt đỏ hoe. Khi thấy cô ngã xuống đất, khó nhọc hô hấp, lúc đó cậu rất sợ, sợ cô sẽ biến mất, sợ mình sẽ không còn cơ hội để xin cô tha thứ những gì mình đã làm với cô trước đây... Càng nghĩ Tưởng Thụ Nhân càng hoang mang, cậu hối hận vì sao mình không tin cô, để cô chịu nhiều ủy khuất như thế. Nếu Thiên Vy thật sự xảy ra chuyện gì cậu phải làm sao? Câu hỏi đó không ngừng lặp đi lặp lại trong lòng cậu, nó khiến tim cậu đau nhói như bị ai bóp chặt. Đến giờ Tưởng Thụ Nhân mới biết thì ra mình đã thích cô mất rồi.
Nhưng giờ mới biết liệu có muộn quá không?
***
Trái với hai người kia, Thiên Vy hiện giờ đang nhàn nhã ngủ, trong khi các bác sĩ kiểm tra sức khỏe cho mình. Lúc An Thiên Nam đưa cô đến bệnh viện, thì Thiên Vy đã ngủ quên, khi nãy cô khóc nhiều quá nên mất sức. Bác sĩ đã kiểm tra qua bảo rằng Thiên Vy không sao cả. Nhưng đại thiếu gia An Thiên Nam không tin, một hai khẳng định em gái mình bệnh tim, bắt bác sĩ kiểm tra lại lần nữa. Vị bác sĩ trung niên giận đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nu-phu-ta-khong-can-cac-nguoi/200036/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.