“Nhớ thường gọi cho mình nhé!” Cố Khang Kiện nhìn Tưởng Thụ Nhân và Triêu Băng Di đối diện nói. Bên cạnh cậu lúc này là Mạn Hân, hôm nay đưa cô đến gặp Thụ Nhân để tạm biệt hai người sắp đi du học này. Nhìn thấy bạn thân đã thoát khỏi mối tình đơn phương kia, lòng Khang Kiện rối như tơ liệ̣u rằng mình có được như Thụ Nhân không?
“Mình biết mà.” Thụ Nhân đáp, hai chàng trai tiếp tục nói về vài vấn đền. Trong khi đó Băng Di bên cạnh Thụ Nhân lại không ngừng nhìn Mạn Hân với ánh mắt phức tạp. Khiến Mạn Hân chẳng phải đáp trả ánh nhìn vì ngải, cô chỉ cúi đầu ăn thức ăn trong bát do Khang Kiện gấp. Nhưng vì không được thoải mái, tay chân vụng về, cô làm ngã ly nước trên bàn, ướt quần áo cô. Khang Kiện rút khăn cho cô:
“Em không sao chứ?”
“Em không sao! Em vào nhà vệ sinh lau sạch.” Mạn Hân không chờ Khang Kiện đáp đã ra ngoài, chỉ là cô không đi mà đứng lặng bên ngoài cửa phòng ổn định tâm trạng. Mạn Hân cảm thấy cô gá i kia khá kì lạ ánh mắt cô ta nhìn cô...
“Mạn Hân là bạn của Thiên Vy.” Băng Di nhìn Mạn Hân rời đi, một lúc sau không đầu không đuôi nói. Một lời này khiến hai chàng trai trong phòng và cả người bên ngoài đều bất ngờ. Nhưng rất nhanh Cố Khang Kiện hiểu lời Băng Di, cậu im lặng không đáp.
“Đó là cô gái tốt. Anh là thích cô ấy, hay là chỉ dùng cô ấy để gần Thiên Vy?” Băng Di tiếp tục ánh mắt xẹt qua tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nu-phu-ta-khong-can-cac-nguoi/1328016/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.