Từ hôm chạm mặt Lâm Vỹ Tường, cả Thiên Vy và Duật Thần thường hay trách mặt nhau. Thiên Vy tránh anh chỉ vì xấu hổ. Còn Duật Thần thì khác, anh cảm thấy bối rối khi đứng trước cô, Duật Thần không hiểu nổi nguyên nhân xuất hiện cảm giác kì lạ này. Thở dài nhìn cánh cửa trước mặt, hôm nay là ngày đầu đi làm của cô nhóc kia, anh đã hứa sẽ đi cùng cô, dù có muốn trốn cũng không được. Chần chừ cả buổi, cuối cùng Duật Thần cũng nhấn chuông cửa. Bên trong im lặng một lúc, sau đó có tiếng chân, tâm tình vừa bình lặng của Duật Thần cũng theo tiếng chân kia mà bồn chồn không yên.
“Sư huynh!” Thiên Vy mặc dù vẫn nhớ đến sự kiện đau lòng kia, nhưng cô có vẻ ổn hơn Duật Thần.
“Em chuẩn bị mọi thứ xong chưa?” Duật Thằn cười khổ trong lòng, anh thật không biết mình đã làm sai chuyện gì để bây giờ phải chịu cảm giác lạ lẫm này.
“Xong cả rồi ạ. Mình đi thôi sư huynh!” Thiên Vy cười tươi đáp, sư huynh không thích cô thì sao chứ? Cô tin sẽ có một ngày anh sẽ thích mình!!!
Khoảng thời gian từ nhà đến công ty hôm nay Duật Thần cảm thấy lâu hơn mọi khi. Nhưng sâu trong lòng, anh lại thích cảm giác này, giật mình vì ý nghĩ trên, Duật Thần thật không biết, anh là thích cảm giác có người đi cùng hay là thích ở cạnh cô.
“Sư huynh!!?” Thiên Vy sau một hồi thao thao bất tuyệt, cô cũng phát hiện ra sư huynh nhà mình đang thả hồn theo mây.
“Huh?” Duật Thần quay sang nhìn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nu-phu-ta-khong-can-cac-nguoi/1328000/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.