Nam Ngôn nấp sau lưng Hà Chỉ không ngừng vỗ tay khen ngợi người vợ cả kia.
Cô vừa ngước mắt lên nhìn liền thấy ngay có rất nhiều nhân viên công tác cũng đang lặng lẽ có động tác giống như cô.
Tần Di Nhiên nằm úp sấp trên mặt đất đã khóc bù lu bù loa rồi.
Mặt của cô ta hết đỏ rồi đen, cô ta tức giận che mặt lại, xấu hổ muốn chết.
Làm tình nhân của một gã đàn ông trung niên đã đủ mất mặt rồi, nay cô ta còn bị vợ cả của người ta nhục nhã trước mặt mọi người nữa, Tần Di Nhiên chưa bao giờ bị xúc phạm như thế cả, hai hàng nước mắt chảy xuôi làm lớp trang điểm trên mặt cô ta lấm lem đầy dơ bẩn.
"Khóc cái gì mà khóc? Lúc cô bán mình cho chồng của người khác chơi sao cô không khóc đi? Lúc cô cầm tiền chồng của tôi sao cô không khóc? Bây giờ cô có mặt mũi nào mà nằm ở đây khóc lóc hả?"
Ánh mắt miệt thị của người phụ nữ kia khiến cho Tần Di Nhiên xấu hổ vô cùng.
Đồng nghiệp xung quanh lũ lượt né tránh, nhường chỗ cho bọn họ biểu diễn.
Đạo diễn ứa mồ hôi lạnh.
"Đoàn phu nhân...."
"À, còn biết tôi là Đoàn phu nhân cơ à...." Cô vợ cả ngoài cười nhưng trong không cười nói, "Tôi còn tưởng mấy người xem cái đồ đê tiện này như Đoàn phu nhân chân chính mà dỗ dành đấy chứ."
Đạo diễn ngượng muốn chết ngay tại chỗ.
"Đoàn phu nhân cứ nói đùa..."
Đạo diễn xoa tay cười gượng.
Ông doanh nhân giàu có kia thỏ thẻ một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/1696929/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.