Nam Ngôn đến phòng thay đồ để tạo hình và trang điểm từ rất sớm, toàn bộ quá trình vẫn giống như hai ngày trước, cô không phàn nàn hay ý kiến gì về việc bản thân luôn là người phải trang điểm đầu tiên cả.
Thợ trang điểm lúc đầu cũng có hơi áy náy, nhưng qua hai ngày tiếp xúc, thợ trang điểm cảm thấy Nam Ngôn chỉ là một quả hồng mềm, là một người mới không có ai chống lưng, không cáu kỉnh và rất dễ gần nên lá gan của cô ấy cũng to hơn nhiều.
Thợ trang điểm đã có nhiều năm kinh nghiệm nên cho rằng bản thân có thân phận cao hơn Nam Ngôn, dùng địa vị cao của mình khuyên Nam Ngôn vài câu.
"Tôi nói cô nghe, cô chỉ cần đi xin lỗi Tần tiểu thư là mọi chuyện sẽ êm đẹp liền. Cô cứ cố gắng chống đối như vậy làm cái gì? Có được mấy ngày đâu?"
Thợ trang điểm vừa trang điểm cho Nam Ngôn vừa nói: "Cái giới giải trí này không giống với mấy ngành nghề khác, nhưng cũng phức tạp y như nhau, chỉ cần có tiền là có thể đè chết người khác."
Nam Ngôn tập trung xem điện thoại di động, chậm rãi trả lời: "Vâng."
"Được rồi, tôi tốt bụng nói cho cô biết mà cô không nghe thì thôi, người chịu thiệt dù sao cũng là cô."
Thợ trang điểm không nhận được sắc mặt tốt từ Nam Ngôn nên tức giận tuỳ tiện vẽ vài nét trên mặt Nam Ngôn.
Trang điểm là nơi dễ "gian lận" nhất. Có một vài chi tiết khi nhìn sơ qua thì không nhận ra, nhưng cũng chính các chi tiết đó làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-nay-toi-khong-can/1696928/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.