Sở Ngư bình tĩnh suy nghĩ một chút, trong lòng yên lặng gõ hệ thống: "......Xin hỏi tổ chức, ta nên tự sát tạ tội hay là chờ thiên đao vạn quả?"
Tổ chức ngữ điệu vui sướng: "Thỉnh mở ra bình luận làn đạn ~"
Sở Ngư theo lời mở ra, nháy mắt liền cảm nhận được ác ý sâu sắc đến từ tổ chức.
Đập vào mắt hắn là hàng đống bình luận che trời lấp đất, nào là "Rải hoa" cùng "Hỉ".
CMN hệ thống!
Sở Ngư mặt đầy hắc tuyến, lập tức đóng bình luận, trước mắt lại đối diện với con ngươi trầm mặc đen như mực của Tạ Hi. Hắn mím môi quay đầu, mồ hôi đầy trán, cười gượng: "Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn ha ha ha, sư đệ đừng để ý, mau thả ta ra đi."
Sở Ngư không dám nghĩ vừa rồi Tạ Hi liếm môi hắn là có ý tứ gì, hắn hiện tại chỉ sợ Tạ Hi giơ tay lên liền một kiếm đâm tới.
Nụ hôn đầu của nam chính đã bị một pháo hôi như hắn cướp mất!
Mẹ nó, giải nhất này quá khủng bố!
Tạ Hi mím môi: "Không phải ngoài ý muốn."
Sở Ngư suýt quỳ: "Là ngoài ý muốn!"
Tạ Hi nhíu mày, không nói nữa, trầm mặc mà đem Sở Ngư nhẹ nhàng thả xuống đất. Y xoay người cầm lấy Đoạn Tuyết nhưng sau một lúc lại không có hành động gì. Thật lâu sau, y nâng tay, chạm chạm cánh môi.
Thật sự không phải là ngoài ý muốn.
Đại khái là do quá khó chịu mà không có chỗ phát tiết, động tác đâm xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-moi-ngay-deu-muon-cong-luoc-ta/3378058/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.