Khi Chu Viễn về đến nhà, không nhìn thấy Khưu Bạch. Anh hơi nghi hoặc một chút, để túi đeo trên lưng xuống đi đến phòng bà nội Chu.
"Tiểu Bạch nói là đi ký túc xá thanh niên trí thức." Bà nội Chu nói cho anh biết.
Vì vậy Chu Viễn đi đến ký túc xá thanh niên trí thức, kết quả vẫn không thấy người.
"Khưu Bạch từ sớm đã trở về rồi, không có ở nhà sao?"
Nhóm thanh niên trí thức nhìn bộ dáng mặt không cảm xúc của Chu Viễn, không hiểu sao lại có chút sợ. Hơi thở trên người Chu Viễn càng doạ người hơn, so với gió tuyết bên ngoài còn lạnh lẽo hơn, khiến người ta không nhịn được lùi về sau.
"Em ấy tới làm gì?" Chu Viễn trầm giọng hỏi.
Mấy thanh niên trí thức nhìn nhau, không biết phải trả lời thế nào. Tuy quan hệ của Khưu Bạch và Chu Viễn rất tốt, nhưng Khưu Bạch từng căn dặn việc liên quan đến kì thi đại học không thể nói cho người khác biết, bọn họ sợ tùy tiện nói ra sẽ gây phiền toái cho cậu.
Cuối cùng bọn họ suy nghĩ một chút, rồi nói việc Khưu Bạch đến đây để mua vé xe đạp cho Chu Viễn, đồng thời hỏi thử có muốn bọn họ hỗ trợ tìm người không.
Chu Viễn dứt khoát từ chối, quay người đi ra ngoài.
Anh đoán Khưu Bạch chắc là đi mua xe đạp, nhưng nói cũng không nói một tiếng đã đi, thực sự khiến anh lo lắng, sớm biết vậy anh đã mang theo cậu bên mình để mọi thời mọi khắc đều nhìn thấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-cua-toi/3456351/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.