Khưu Bạch quần áo chỉnh tề đi ra phòng ngủ, biểu tình bình tĩnh, chỉ là tóc tai có chút ngổn ngang, đôi mắt cũng có chút hồng.
Miệng cũng sưng lên.
Mẹ Khưu nghi hoặc hỏi, "Miệng con bị làm sao vậy?"
Động tác rửa mặt của Khưu Bạch dừng một chút, "Lúc ngủ bị đập vào góc tường."
"Sao con lại bất cẩn như vậy chứ." Mẹ Khưu trách cứ, nhưng lại không có làm gì tiếp theo như cậu nghĩ.
Chu Viễn bên cạnh sờ sờ mũi, mí mắt rũ xuống che dấu ý cười nhàn nhạt.
Tên nhóc lừa đảo, còn rất biết diễn.
Khưu Dương cũng từ trong phòng đi ra, buổi sáng bởi vì chuyện kết thân của Khưu Bạch mà nhóc bị mẹ Khưu thúc giục đi lên phòng làm bài tập, lúc này đột nhiên nhìn thấy Chu Viễn thì có hơi hiếu kỳ.
"Dương Dương, đây là Chu đại ca, bạn ở nông thôn của anh con." Cha Khưu giới thiệu cho Khưu Dương biết.
Khưu Dương chào hỏi một tiếng, tay cầm đĩa rau đột nhiên dừng lại, quay đầu hỏi: "Chu đại ca, anh của tôi ở nhà anh, vậy thường thì sẽ ăn gì vậy? Có ngon bằng nhà chúng tôi không?"
Nhóc hiếu kỳ đầy mặt, ngữ khí cũng có vẻ tò mò không biết gì, cũng không lộ ra có ác ý.
Chỉ là vấn đề này quá nhạy cảm, nông thôn làm sao so được với thành phố chứ, nói ra cũng chỉ làm người lúng túng.
Cha Khưu trầm mặt xuống, "Dương Dương, nói cái gì đó! Mau nói xin lỗi với Chu đại ca!"
Khưu Bạch nhíu nhíu mày, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-cua-toi/3456342/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.