"Này... Tiểu Bạch làm gì vậy?"
Mẹ Khưu vì Khưu Bạch không chào hỏi lại đột nhiên chạy xuống lầu có chút sốt ruột, ở trong nhà đợi một hồi cũng không thấy người về.
"Không được, tôi phải xuống lầu xem sao."
Ai ngờ bà mới vừa bước ra cửa đã thấy con trai dẫn một người đàn ông trở lại.
Người đàn ông kia rất cao, so với Khưu Bạch cao 1m77 còn cao hơn nửa cái đầu. Anh ta mặc một chiếc áo khoác đen và một chiếc khăn quàng cổ màu xám, trông vừa đĩnh đạc vừa anh tuấn.
Anh ta hình như là đi đường rất lâu, có chút phong trần mệt mỏi, nhưng khó có thể che giấu được sự sắc sảo, lãnh đạm giữa hai hàng lông mày.
Mẹ Khưu liếc mắt liền đưa ra kết luận, người này không dễ trêu chọc lắm.
"Mẹ, đây là Chu Viễn, bạn của con."
"Bạn? Tốt, tốt, trước tiên đi vào đi." Mẹ Khưu nghiêng người né ra để hai người vào nhà.
Bà rót một cốc nước nóng đưa cho Chu Viễn, "Bên ngoài lạnh, uống nước nóng để ấm thân thể."
Chu Viễn nhận lấy, hướng mẹ Khưu gật gật đầu, nói tiếng cảm ơn.
Đang định uống một ngụm, lại nghe Khưu Bạch nói: "Ngẩng đầu."
Anh theo bản năng ngẩng đầu lên, khăn quàng cổ liền bị Khưu Bạch cởi ra, tỉ mỉ gấp lại rồi để sang một bên.
Mẹ Khưu trợn mắt há mồm nhìn, bà chưa từng thấy con trai mình ân cần với ai như vậy, hơn nữa nhìn động tác ngầm hiểu giữa hai người cứ như đã làm vô số lần rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-cua-toi/3456341/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.