Khưu Bạch ừng ực uống được nửa, phát hiện Chu Viễn cứ nhìn mình chằm chằm, cậu suy nghĩ một chút rồi đưa phần nước còn lại cho Chu Viễn.
"Nè, anh cũng uống đi."
Chu Viễn nhận lấy hớp một hơi rồi dùng mu bàn tay tùy ý lau miệng.
Thập phần hoang dã, soái đến nỗi con nai vàng Khưu Bạch ngơ ngác luôn.
Lúc trước cậu cũng có mấy người theo đuổi, người nào người nấy đều ăn mặc làm dáng, ngôn hành cử chỉ thể hiện mình nhã nhặn cùng tự phụ, sẽ không làm ra bất kỳ hành động khó coi nào.
Nhưng cậu cố tình lại thích một anh 1 lỗ mãng phóng đãng mạnh mẽ, toàn thân đều toả ra hormone nam tính nồng nặc, gợi cảm đến nỗi làm cậu run cả chân.
Khưu Bạch một tay nâng cằm, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Chu Viễn, chỉ kém chảy nước miếng nữa thôi.
Chu Viễn bị ánh mắt nóng bỏng của cậu nhìn đến cả người khó chịu, nhưng anh không hiểu loại ánh mắt này là có ý gì, chỉ cảm thấy Khưu Bạch trông rất ngốc.
Nghỉ ngơi khoẻ rồi, Khưu Bạch đứng lên vỗ vỗ bụi trên mông, "Đi thôi."
Chu Viễn trầm mặc đi trước dẫn đường, Khưu Bạch ở bên cạnh anh cứ líu ra líu ríu không ngừng, đông nói một câu tây phun một câu, thấy Chu Viễn không để ý cậu, cậu liền tự biên tự diễn.
Nhưng dần dần, Chu Viễn phát hiện Khưu Bạch ngày càng ít nói, đi đường cũng càng ngày càng chậm, tụt lại đằng sau cách cả một đoạn dài, tư thế bước đi cũng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-la-cua-toi/3456321/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.