Vừa rồi, khi xảy ra tai nạn, Quý Trì Vu thấy Thời Ly lao về phía mình, anh tưởng cô sợ quá nên mới nhào vào lòng anh, nhưng khi xe bị va chạm mạnh, cửa xe lõm một mảng, kính vỡ văng vào trong, anh mới nhận ra, Thời Ly không phải vì sợ mà nhào vào, mà cô dùng cơ thể của mình để bảo vệ anh khỏi bị thương.
Từ nhỏ Quý Trì Vu đã sống trong một gia đình không thiếu thốn gì, khi gặp nguy hiểm, có không ít người sẵn sàng bảo vệ anh, nhưng những người đó đều là vệ sĩ, làm việc vì tiền, chẳng ai thực sự quan tâm đến anh. Không ai bảo vệ anh vô điều kiện như Thời Ly.
Vì thế, khoảnh khắc cô ôm lấy anh, anh đã ngẩn người, cảm giác bị đè nén trong tim và phủ nhận bấy lâu bỗng phá kén bay lên.
Lúc này, trong xe, Quý Trì Vu ngửi thấy mùi máu nồng nặc. Anh đẩy Thời Ly ra, thấy cô nhíu mày, trán đầy mồ hôi lạnh. Cô vẫn tỉnh táo, chưa ngất đi, chỉ là quá đau nên không muốn mở mắt.
Dù vậy, cô vẫn cố gắng nắm chặt tay anh, thì thầm hỏi: "Anh... anh sao rồi?"
Quý Trì Vu không dám ôm chặt cô, anh không biết cô bị thương ở đâu, chỉ có thể nắm chặt tay cô chưa bị thương và nhẹ nhàng nói: "Anh không sao."
Lưng của Thời Ly bị đập vào vách xe, lại bị một miếng thủy tinh bắn vào, rạch thành một vết thương dài gần 10cm, phải khâu hơn 10 mũi kim, cái tay vốn chưa lành của cô cũng bị bục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-kiep-the-than-hu-tinh-gia-y/3747328/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.