🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Ngồi một lát, Quý Trì Hành nhớ ra một chuyện:

“Dạo trước chuyện của con với nữ minh tinh kia là thế nào?”

Quý Trì Vu dựa người vào ghế nằm, một tay đặt sau gáy, thản nhiên đáp: “Có gì đâu, nghệ sĩ mới ký hợp đồng với Vu Thời Nhất Mộng, muốn giành tài nguyên nhưng thủ đoạn không sạch sẽ lắm”

Sắc mặt Quý Trì Hành trầm xuống: “Đừng có làm mấy chuyện kiểu tiểu tam leo lên đầu chính thất ngồi đấy.”

“Không đâu.” Quý Trì Vu nói chắc chắn.

“Thế còn Thời Ly, con đã giải thích với nó chưa? Quan hệ của hai đứa thế nào rồi?”

Quý Trì Vu gật đầu: “Giải thích rồi. Thật ra cô ấy không mấy bận tâm những chuyện này.”

Từ Nhiếp Mộng Hy đến Giản Hoài Nhu, Thời Ly chưa từng thể hiện một chút nào cảm giác chiếm hữu hay ghen tuông.

Quý Trì Hành lắc đầu: “Làm gì có người phụ nữ nào không để tâm mấy chuyện đó?” Nói đến đây, ông như sực nhớ ra điều gì: “À, dì Hạ có gửi một món quà tân hôn cho hai đứa, bố chưa có thời gian gửi đến. Hôm nay về đây rồi thì cầm đi luôn đi.”

Nghe vậy, Quý Trì Vu nhíu mày, trong lòng có chút khó chịu nhưng không nói gì.

Bùi Thi Hạ là người tình của Quý Trì Hành, là người tình có thời gian bên ông lâu nhất. Quý Trì Vu nhẩm tính, cũng đã 6 năm rồi. Sở dĩ bà ta tuy không còn trẻ, nhưng vẫn ở bên Quý Trì Hành được lâu như vậy là vì bà ta an phận. Bất cứ ai dám mơ mộng đến chuyện thay thế mẹ anh, ông đều dứt khoát chia tay ngay lập tức.

“Bố với Bùi Thi Hạ vẫn còn qua lại à? Cũng 6 năm rồi nhỉ? Có khi nào con nên sửa cách gọi là 'mẹ kế' không?”

Quý Trì Hành lườm anh: “Nói linh tinh cái gì đấy!”



Quý Trì Vu cười, vẻ mặt không che giấu sự bực bội.

"Bố với mẹ con sẽ không ly hôn, không ai có thể thay thế được mẹ con. Nếu Thi Hạ thật sự có suy nghĩ đó, bà ta sẽ lập tức cuốn xéo khỏi cuộc đời bố” Giọng Quý Trì Hành kiên định. Lời này, Quý Trì Vu tin. Dù sao những năm qua, bố anh luôn làm đúng như thế.

Chỉ là, đôi khi anh cũng thắc mắc, nếu một ngày nào đó tình cảm của Quý Trì Hành dành cho Bùi Thi Hạ vượt qua cả trách nhiệm với gia đình, ông còn giữ được quan điểm 'cả đời không ly hôn' với mẹ anh không?

Quý Trì Hành ngồi một lúc rồi đi vào nhà. Quý Trì Vu nhàm chán nán lại một lúc rồi cũng đứng lên, tính đi dạo ra vườn hoa để xua hết tâm trạng của mình đi. Khi anh bước vào vườn hoa đã nhìn thấy Thời Ly trong chiếc váy trắng tinh khôi đứng giữa những khóm hoa tu-lip đang nở rộ, đẹp như một bức tranh cổ tích. Anh không kìm được, rút điện thoại ra chụp.

Âm thanh chụp ảnh vang lên thu hút sự chú ý của Thời Ly, cô đi tới, giơ tay ra.

"Chụp lén khi chưa được phép là xâm phạm đời tư đó. Mau cho em xem anh chụp em có xinh không nào"

Quý Trì Vu giơ máy ra.

Thời Ly nhìn kết quả trên điện thoại, hào hứng:

“Không ngờ anh lại chụp đẹp như vậy! Mẹ nói đúng, tay nghề anh quả nhiên không tồi.”

“Thích không?” Quý Trì Vu mỉm cười, hỏi cô.

“Thích!” Thời Ly vui vẻ gật đầu, niềm vui toát lên từ ánh mắt đến nụ cười.

Quý Trì Vu ngắm nhìn cô, lòng dâng lên cảm giác khó tả. Trong khoảnh khắc ấy, ánh nắng, cảnh vật, và Thời Ly đều trở nên hoàn hảo. Anh nghiêng người lại gần, tay nhẹ nhàng nâng gáy cô, môi anh đặt một nụ hôn lên môi cô, dịu dàng mà quyến luyến.

Thời Ly hơi sững sờ, nhưng lại không lùi bước. Cảm nhận sự ấm áp trên mỗi mình, cô vô thức cắn nhẹ môi anh.



Cảm nhận được hành động đó, ánh mắt Quý Trì Vu trở nên sâu thẳm hơn. Tay anh không rời khỏi cô, ngược lại càng dịu dàng vuốt ve cổ cô, như muốn giữ chặt khoảnh khắc này. Anh hơi ngẩng đầu lên, nhìn vào mắt cô, sau đó lại cúi đầu, lần nữa áp môi mình lên môi cô. Lần này nụ hôn trở nên sâu lắng hơn, mang theo tất cả những cảm xúc mà anh chưa từng thể hiện.

Vòng ngoài là vườn hoa thơm ngát tỏa hương, bên trong là thế giới thuộc về riêng hai người...

Đợi đến khi Quý Trì Vu buông ra, hai chân Thời Ly đã mềm nhũn.

"Sao thế? Chân nhũn ra rồi à?"

Hôm nay nhiệt độ mát mẻ nhưng hai má của Thời Ly lại đỏ ửng, cả người có ngọn lửa hừng hực thiêu đốt. Nghe Quý Trì Vu hỏi, cô cũng chẳng muốn đáp lại, chỉ thuận đà tựa vào người anh nghỉ một chút cho lại sức.

Lý trí cũng từ từ quay về.

Hai người vừa làm gì vậy? Đây là nhà bố mẹ chồng cô, ngộ nhỡ bị hai ông bà nhìn thấy thì cô chui đầu xuống đất cũng không hết xấu hổ. Vả lại, mối quan hệ giữa cô và Quý Trì Vu lúc này quá đỗi gay go. Anh thì đang thử tìm hiểu một người khác, vậy mà họ vẫn hôn nhau mãnh liệt như thể yêu đối phương lăm.

Thời Ly thở dài, quả nhiên gần mực thì đen, gần đèn thì sáng.

Ở bên Quý Trì Vu lâu ngày, tam quan của cô cũng vặn vẹo theo anh mất rồi.

"Hừ!" Thời Ly khế 'hừ một tiếng, tháo chạy khỏi trận địa.

Quý Trì Vu gọi với theo cô: "Vợ ơi?"

"Sao lại giận nữa thế?"

Thời Ly không thèm ngoảnh đầu lại, càng cắm cổ đi nhanh hơn...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.