“Tiểu tử thúi, bảo ngươi đi hái Chung Linh hoa, ngươi đi tới chỗ nào vậy?” Một âm thanh thô kệch hùng hổ vang lên, Bạch Cảnh Thần tay đầy thuốc mỡ, hắn nhìn thoáng qua nam nhân đang nằm trên giường không ngừng hộc máu, do dự một lát, cuối cùng vẫn là buông chén thuốc xuống, xách giỏ thảo dược bước ra ngoài.
Bạch Cảnh Thần chạy nhanh vài bước, đi tới trước mặt đại tráng hán, cười nói: “Lý quản sự, ta vừa đi quăng chút đồ, xin lỗi, Chung Linh hoa đã hái xong rồi, ta đi xử lý ngay đây.”
Lý quản sự trừng to mắt hổ nhìn hắn, thanh âm to lớn vang dội như sét đánh bên tai, nói: “Đừng có mà lười biếng, bằng không thì đến dược điền linh thảo ngươi cũng đừng mong lưu lại, nhanh đi đi.”
Bạch Cảnh Thần biết tính tình của Lý quản sự có chút hung hãn, trên thực tế thì người này cũng không tệ lắm. Trong nhận thức của Bạch Cảnh Thần, người này tương đối hiền lành, ở chung cũng rất tốt.
Vì vậy, Bạch Cảnh Thần vội cười một cái, sau đó xoay người chạy tới dược điền trồng đầy linh thảo, hắn kéo vạt áo ngồi xổm xuống, cẩn thận xé cánh hoa Chung Linh ra, từng mảnh từng mảnh đút cho Chung Ly linh thảo. Chỉ thấy đóa linh thảo màu tím lập tức mở ra cái kẹp tựa như lá cây, chặt chẽ bao lấy cánh hoa vừa được hắn đưa tới.
Chung Ly linh thảo là dược vật nhị phẩm có chút quái dị, cũng là linh thực bậc cơ sở thường thấy nhất trong Tu chân giới.
Dựa theo quy định ở Tu chân giới, linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-tung-giay-phut/170785/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.