Editor: Độc Ẩm
Vân chu bay bảy tám ngày đưa bốn người đến thành Thương Ngô.
Thành Thương Ngô nằm ngay cạnh dãy núi Thương Ngô, trong vùng quản lý của Thương Ngô Phái, trong thành có một nửa là người nhà và con cháu của Thương Ngô Phái, một tiểu nhị bất kỳ nào đó trong thành cũng có thể chính là thân thích của vị trưởng lão nào đó trong Thương Ngô Phái.
Cho nên dù là ai đến thành Thương Ngô cũng phải đối xử khách khí lễ độ kể cả với một người khất cái trên đường, thực hiện ngũ đức tứ mỹ kính già yêu trẻ đến nơi đến chốn.
U Vũ và Lộ Nhất Minh bị ép bế quan mấy ngày, lúc gần đến nơi, hai người mới "xuất quan", bọn họ dè dặt liếc nhìn Cơ Tinh Loan rồi mới cười chào hỏi Phong Già Nguyệt.
"Sao rồi? Có thu hoạch gì không?" Phong Già Nguyệt thuận miệng hỏi.
"Có một chút." U Vũ cụp mắt, không dám đối diện với nàng khi nói dối.
Cơ Tinh Loan hừ lạnh trong lòng một tiếng, U Vũ đời trước toàn nói láo cũng đâu có thấy mặt đổi sắc, bây giờ hắn kém hơn nhiều rồi, chỉ cần Phong Già Nguyệt tỉ mỉ một chút là có thể phát hiện hắn có bất thường.
May là lúc nàng thả lỏng thì hai chữ "tỉ mỉ" không có trong từ điển của nàng.
Phong Già Nguyệt kể một vài chuyện để mấy đứa nhóc hiểu sơ về thành Thương Ngô, U Vũ và Lộ Nhất Minh nghe say sưa, cho đến khi xuống khỏi vân chu, hai người vẫn có chút chưa đã.
Vừa đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-suot-ngay-gia-vo-dang-thuong/3678675/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.