Giọng nói lười nhác, ý vị sâu xa.
Tô Yên gật đầu: "Khương Nhiên"
Miệng anh đào nhỏ lúc đóng lúc mở, hắn đã nghe qua vô số người gọi tên mình.
Nhưng mà khi từ chính miệng nữ sinh này gọi lên, hắn cảm giác tên này thật con mẹ nó dễ nghe.
Hắn lộ ra một chút ý cười, trên gương mặt thiếu niên không kềm chế được mang theo một loại trêu đùa:
"Nếu biết tôi là ai, còn sợ không có cách trả lại cho tôi sao?"
Trong lúc nói chuyện, hắn kéo kéo túi kẹo sữa trong tay cô, cô vội nắm chặt, nhìn qua dáng vẻ còn rất thích.
Ý tứ trêu đùa càng gia tăng, hắn gật gật đầu: "Từ từ ăn."
Ba chữ chậm rãi rơi xuống. Sau đó, hắn liền thấy Tô Yên rất nghiêm túc gật đầu:
"Được"
Hắn bị phản ứng của cô lấy lòng, trong mắt hiện lên ý cười.
Tính tính thời gian, hình như, sắp tan học.
Không nói gì nữa, cũng chưa chào hỏi.
Đôi tay đút ở trong túi, hắn dọc theo con đường từng đi qua mà rời đi.
Hệ thống Tiểu Hoa vẫn luôn chậm chạp không nói gì, lúc này lên tiếng:
[Ký chủ, mảnh nhỏ Chủ Thần của cô, Tiểu Hoa cảm ứng được.]
Tô Yên tinh tế nhấm nuốt, không nhanh không chậm hỏi: "Ở đâu?"
[Ở trên người nam sinh vừa rồi!]
"Có ý gì?"
[Trên người hắn có mảnh nhỏ Chủ Thần của cô.]
"Sau đó thì sao?"
[Mảnh nhỏ Chủ Thần của cô có được lực lượng nhất định của cô, cũng có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-muon-kich-ban-cua-ta/4026586/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.