Hai người đứng chung một chỗ, khiến Tô Yên nhìn càng nhỏ xinh.
Hắn đứng ở bên kia một lúc lâu, phát hiện nữ sinh này vẫn luôn cúi đầu, chưa từng ngẩng lên.
Giống như không hề phát hiện hắn đang ở trước mặt vậy.
Hắn hơi rướn về phía trước, khom lưng cúi người tới gần:
"Đang nghĩ cái gì vậy?"
Thanh âm mang theo sự lười nhác chỉ thiếu niên mới có.
Giữa lông mày mang theo một cỗ lệ khí không kềm chế được, mà mới đó vừa thu liễm khi gặp ở đầu ngõ.
Cả người lười biếng không ít.
Tô Yên ngẩng đầu lên, con ngươi long lanh nước nhìn nhìn.
Là hắn.
Cô nhớ rõ, hắn tên gọi Khương Nhiên.
Giọng nói rất nhỏ, rất nhẹ, cũng rất nghiêm túc: "Không nghĩ gì cả."
Đại khái là do ăn quá nhiều kẹo đường, khi gió nhẹ vừa thổi qua, Khương Nhiên đã ngửi thấy một cỗ hương vị dâu tây sữa bò từ trên người nữ sinh.
Hắn chán ghét ăn kẹo ngọt, nhưng mà ngửi được hương vị này trên người cô, cũng không tệ lắm.
"Đây là lần thứ hai gặp mặt, cậu tên gì?"
Cô liếm liếm khóe môi: "Tô Yên."
Nghe thấy cái tên này, tâm hắn liền động.
Nhìn về phía cô, khẩu khí không chút để ý: "Bị phạt đứng?"
"Ừ"
"Đến muộn?"
"Ừ"
Thấy cô ngoan ngoãn trả lời, Khương Nhiên cười khẽ một chút.
Không nói gì nữa, đôi tay đút ở trong túi nhấc chân rời đi, đi xuống tầng dưới.
Lúc hắn đi, vừa vặn đi ngang qua cửa sổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-muon-kich-ban-cua-ta/4026585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.