Chờ Tần Tình Nguyệt rời đi, Tô Yên cũng đặt đũa xuống.
Cô nghiêng đầu nhìn Quân Vực:
“Tại sao anh lại ghét Tình Nguyệt?”
Lông mi Quân Vực run rẩy, không nói gì.
Chỉ cúi đầu.
Tại sao ư? Bởi vì người phụ nữ tên Tần Tình Nguyệt đó, nhìn Tô Yên bằng ánh mắt, giống hệt như cách hắn nhìn Tô Yên vậy.
Ánh mắt đó quá quen thuộc.
Cái d.ụ.c vọng chiếm hữu mãnh liệt bị đè nén nơi đáy mắt đó.
Khiến hắn nhìn thôi đã thấy chán ghét.
Như vậy cũng thôi đi.
Đằng này Tô Yên lại còn rất thích cô ta.
Càng như thế, hắn lại càng ghét.
Tô Yên mím môi.
Cúi đầu, móc từ trong túi ra một viên kẹo sữa dâu.
Bỏ vào miệng.
Không thèm liếc nhìn Quân Vực lấy một cái.
Nói chuyện với hắn, tức đến no luôn rồi.
Cô đứng dậy, định bỏ đi.
Kết quả là nghe Quân Vực nói một câu:
“Tiểu Ngoan không yêu ta, bây giờ đến cả ở cùng ta cũng không muốn nữa?”
Tô Yên:
“...”
Cô quay đầu nhìn Quân Vực.
Con ngươi đen nhánh của Quân Vực nhìn cô đầy oán thán.
Môi mỏng mím chặt, bộ dạng như thể chịu phải ấm ức trời long đất lở.
Lại nhìn bộ dạng ốm yếu, sắc mặt tái nhợt của hắn.
Nhìn kỹ, đúng là vừa tủi thân, vừa đáng thương.
Người nào đó dường như còn muốn lên án nhiều điều:
“Tiểu Ngoan có vẻ để tâm đến người nấu ăn kia hơn.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Khi nói, giọng hắn thoáng run lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691834/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.