Thế nhưng... Tô Yên lại tin hắn.
Còn xoa cho hắn.
Chẳng thèm để ý đến nó...
Tiểu Hồng hung hăng xông vào, rồi hậm hực lượn ra.
Lại chui vào bụi hoa, há miệng rộng c.ắ.n loạn xạ một hồi.
Cổ Vương... Ngươi chừng nào mới tỉnh a...
Tô Yên và hắn hùa nhau bắt nạt ta...
Tiểu Hồng nhớ Cổ Vương.
Tiếc là, đồng chí Cổ Vương vẫn đang say ngủ.
Trong khuê phòng Tô Yên.
Hơn nửa trọng lượng của Quân Vực đều đè lên người Tô Yên.
Hắn nhắm mắt, cơn đau trong cơ thể dường như thực sự dịu đi nhờ cái xoa của cô.
Tô Yên ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ.
Lại đứng thêm một lúc lâu.
Quân Vực bị bộ dạng nghiêm túc này của cô làm cho bật cười.
“Tiểu Ngoan, ta muốn ngủ.”
“Ồ, được.”
Tô Yên gật đầu, dìu hắn lên giường.
Chỉ là hắn cứ nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, không buông ra.
Tô Yên đứng bên mép giường thắc mắc:
“Không phải muốn ngủ sao?”
“Muốn ngủ cùng Tiểu Ngoan.”
Giọng hắn nhàn nhạt mang theo hi vọng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Tô Yên do dự một thoáng.
“Tôi còn có chút việc phải làm.”
Ngay lập tức, Quân Vực rũ mi mắt xuống, trông bộ dạng vô cùng mất mát.
Sắc mặt dường như càng thêm yếu ớt.
Hắn hơi hé miệng, một lúc lâu sau:
“Được.”
Hắn đáp.
Hắn nằm đó, không nói thêm lời nào.
Tay cũng từ từ buông lỏng.
Nhắm mắt lại, dường như có thể tự mình ngủ.
Chỉ nghe tiếng Tô Yên chậm rãi đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691830/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.