Tiểu Hồng ngã trên đất, nhìn cái đuôi của mình.
Suýt nữa thì bật khóc.
Chỉ thấy trên đó không biết sao lại có một làn khói đen quấn quanh.
Giống như bị nướng cháy.
Có cả mùi khét lẹt.
Chờ khói đen tan hết, nhìn lại cái đuôi, bề ngoài chỉ còn lưu lại năm dấu tay, dường như không nghiêm trọng lắm.
Nhưng, rất đau.
Cái kiểu đau điếng người.
Tiểu Hồng tức điên lên.
Nhất là khi vừa quay đầu, đã thấy Quân Vực tự ý đẩy cửa vào phòng Tô Yên.
Nó còn chưa bao giờ được như thế!
Nó nhấc chóp đuôi, nhìn chằm chằm bóng lưng Quân Vực, giận dữ uốn lượn về phía hắn.
Thấy Quân Vực vào phòng, nó cũng lượn theo vào.
Há cái miệng rộng ngoác, nó nhắm vai Quân Vực định đớp tới.
Ngay sau đó... từ mép giường truyền đến giọng Tô Yên:
“Tiểu Hồng?”
Thân thể Tiểu Hồng cứng đờ.
Ủa? Tô Yên tỉnh rồi?? Nó quay đầu nhìn Tô Yên.
Tô Yên đã ngồi dậy.
Đôi mắt ngái ngủ còn mang theo vẻ ngơ ngác.
Quân Vực quay đầu, nhìn về phía Tiểu Hồng:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
“Muốn c.ắ.n trả à?”
Đôi con ngươi đen nhánh của hắn nhìn Tiểu Hồng, vẻ mặt tái nhợt vô hại.
Ngay lập tức, cảnh này làm Tiểu Hồng nhớ tới một vị diện nọ, nó bị một con nhân ngư bắt nạt, kết quả con nhân ngư đó lại đi mách lẻo với Tô Yên, nói bị nó bắt nạt.
Tiểu Hồng lập tức tuôn một tràng xà ngữ với Tô Yên:
“Tê tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691829/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.