Lấy một cái ga giường hình hoa anh đào.
Kéo cửa phòng tắm ra, đưa vào.
“Quấn vào đi.”
Kỷ Diễn nhìn cái ga giường, một lúc lâu sau, vẫn duỗi tay nhận lấy.
Yên lặng quấn cái ga giường in họa tiết hoa anh đào lên người mình.
Hồi lâu sau, Kỷ Diễn chậm rì rì từ toilet đi ra.
Kỷ Diễn tuy gầy, nhưng rất cao.
Thế nên cái ga giường quấn trên người, chỉ có thể dài đến đầu gối.
Vừa đi ra, không ngờ Tô Yên lại ở ngay cửa phòng tắm.
Thế nên vừa chạm mặt, tai liền đỏ bừng lên.
Tô Yên nhìn hắn, mãi không dời tầm mắt.
Vành tai Kỷ Diễn liền càng lúc càng hồng, càng lúc càng hồng.
Lúc này, chuông cửa vang lên.
Tô Yên dời tầm mắt đi mở cửa.
Là cơm hộp đặt đã tới.
Hai người đi đi về về, cũng đã đến giữa trưa.
Chờ đến khi nàng bày đồ ăn lên bàn.
Phát hiện Kỷ Diễn vẫn còn co quắp xấu hổ đứng ở cửa phòng tắm.
Ước chừng, tuy rằng rất nghe lời khoác cái ga giường lên người.
Nhưng vẫn cảm thấy quái dị, thế nên cứ cúi đầu, giật giật chỗ này, kéo kéo chỗ kia, hận không thể giấu cả người mình vào trong cái ga giường này.
Cho đến khi giọng nói của Tô Yên vang lên: “Không đói à? Lại đây ăn cơm.”
Kỷ Diễn cúi đầu, chậm rì rì đi đến trước bàn, ngồi xuống.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Vết đỏ ửng sau tai vẫn chưa tan.
Mấp máy miệng, do dự một lát, vẫn hỏi ra tiếng: “Có, kỳ quái lắm không?”
Tô Yên lắc đầu, rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691759/chuong-371.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.