Đi vào phòng, nàng vốn định rót cho hắn cốc nước.
Kết quả, hắn kéo tay nàng, thế nào cũng không buông.
Hai người đứng trong phòng khách, nàng nhìn về phía hắn.
Cứ lẳng lặng chờ như vậy.
Đôi con ngươi đen nhánh của Kỷ Diễn chứa một tia sáng nhỏ.
Vì nụ hôn vừa rồi, tai hắn vẫn còn đỏ ửng.
Chỉ là khi qua hồi lâu, hắn phát hiện Tô Yên chỉ nhìn hắn, không nói một lời.
Ánh sáng mỏng manh trong mắt hắn dần tan biến.
Hắn cứng người, yết hầu chuyển động, một lúc lâu sau, lên tiếng:
“Tôi, tôi làm phiền cô rồi.”
Tô Yên im lặng.
Hắn rũ mắt xuống:
“Vậy, tôi, đi trước.”
Rất chậm, buông tay Tô Yên ra.
Khi hắn hoàn toàn buông ra, Kỷ Diễn trông đã ủ rũ.
Là cái kiểu, cả người không mang theo một chút hơi người nào.
Chỉ là vừa mới buông ra, Tô Yên liền nắm lấy tay hắn lần nữa.
Nàng lên tiếng:
“Không đau à?”
Kỷ Diễn ngơ ngác ngẩng đầu.
Sau đó, khi hắn nghe rõ Tô Yên đang hỏi gì, liền gật gật đầu:
“Cô chạm vào tôi, sẽ không đau.”
Từ cái ngày Tô Yên cưỡng chế bôi t.h.u.ố.c lên vết thương ở tay hắn, nó liền không đau nữa.
Tô Yên lại hỏi:
“Vì sao lại tới tìm tôi?”
Kỷ Diễn im lặng.
Chỉ cúi đầu, đứng tại chỗ.
Vì sao lại tới tìm nàng? Hắn không muốn nói ra lý do khó mở miệng trong lòng mình.
Khi hắn biết hôm nay Tô Yên sẽ đến nhà người tên Hướng Trùng kia.
Hắn liền nôn nóng đứng ngồi không yên.
Rốt cuộc, vẫn không nhịn được mà chạy tới tìm nàng.
Nàng nhìn quầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691754/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.