Mười lăm ngày thời gian trôi qua thật nhanh. Ban đầu, Tô Yên cảm thấy Thanh Phong Lĩnh cũng không tệ lắm. Ăn ngon, phong cảnh cũng đẹp. Nhưng nam sủng của nàng vừa đi, liền lập tức vắng lặng xuống.
Nàng trầm mặc nhìn cảnh sắc nhạt nhòa ven đường. Nàng cúi đầu, nhìn nhìn bàn tay trắng nõn của mình, trên cổ tay chiếc vòng tay thủy tinh hình giọt mưa thấp thoáng ẩn hiện. Duỗi tay, nhẹ nhàng chạm vào một chút. Giọt mưa trạng thủy tinh, không ngừng lay động.
Cho đến khi nàng lên tiếng dò hỏi: “Tiểu Hoa.” “Ký chủ!” “Hôm nay, đó chính là ngày ghi trên bái thiếp đúng không?”
“Đúng vậy, Ký chủ!” Một số Thanh tu có danh hào, tất cả đều đổ dồn vào Quan Ninh Cốc. Hơn nữa chuyện này, được truyền ồn ào huyên náo, toàn bộ Tu Tiên giới đều đã biết. Khanh Ngọc Sơn tuyên chiến với Ma giáo Giáo chủ. Trong giới Ma tu, cũng có không ít người đổ xô đến. Môn phái lớn nhất trong Thanh tu, đối đầu với Ma giáo Giáo chủ, chuyện trọng đại lớn như vậy. Làm sao có thể không đến xem? Thế là, vốn dĩ là một nhóm Thanh tu thảo phạt Tô Yên. Bọn họ tính toán nhân cơ hội này làm Tô Yên hoàn toàn c.h.ế.t ở Quan Ninh Cốc. Nào ngờ chuyện này càng lúc càng lớn, Thanh tu, Ma tu đều đổ xô tới. Cứ thế mà thành, ngược lại như là một lần tụ hội long trọng hiếm có của Thanh tu và Ma tu.
Giáo chúng Ma giáo cũng từ Nam chí Bắc kéo đến, dám để người ta bắt nạt đến tận đầu, còn dám thảo phạt Giáo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691700/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.