Cô im lặng, khiến thân thể Phượng Dụ cứng lại một chút.
“Giáo chủ, ngài không muốn sao?”
Tô Yên thấy hắn có vẻ rất đau lòng, liền đưa tay, vỗ vỗ cánh tay hắn.
Cô cẩn thận ngẫm lại, ừm, hắn nói không sai.
Hắn là nam sủng của mình, tuy đêm qua xảy ra một chút sự cố, khiến chuyện này xảy ra sớm hơn.
Nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này.
Cô khàn giọng lên tiếng:
“Được, sau này ta sẽ che chở cho ngươi.”
Lời nói ra, rất có phong thái của một Ma giáo giáo chủ.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Chỉ là khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo của cô hiện tại, mang theo sắc đỏ thắm, con ngươi ướt át như chỉ chực chờ người ta hái xuống hôn lên.
Hoàn toàn không có chút hương vị ban ơn từ trên cao nhìn xuống, ngược lại trông chẳng khác nào một chú mèo sữa đang cố tỏ ra hung dữ.
Phượng Dụ nghe vậy, ánh mắt sáng lên một chút:
“Từ nay về sau, Tiểu Dụ nguyện vì giáo chủ làm trâu làm ngựa, chỉ cầu giáo chủ không rời không bỏ.”
Tô Yên nghe xong, nhắm mắt lại, gật gật đầu.
Bây giờ, hắn là người của cô.
Cho nên, ngủ thêm với hắn một lát, chắc cũng không phải vấn đề gì lớn.
Sau đó, cô lại gần hắn, đầu tựa vào n.g.ự.c hắn:
“Ừm, ngủ thêm một lát, đêm qua mệt quá.”
Giọng cô khàn khàn, ngày càng nhỏ dần, rồi lại ngủ thiếp đi.
Phượng Dụ nghe cô nói, nghĩ đến sự kịch liệt đêm qua.
Cô như một chiếc bèo trôi, bám chặt vào mình, những âm thanh rên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691672/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.