Và bây giờ, trên mạng ngập tràn những tin tức về sự thất vọng, c.h.ử.i rủa, mỉa mai, bỏ đá xuống giếng của người hâm mộ.
Sự nghiệp của La Nguyên Kiệt, xem như đã đi đến hồi kết.
Đây cũng có thể coi là thân bại danh liệt.
Đúng lúc này, điện thoại của cô rung lên.
Là Cục Công an gọi đến.
"Alo?"
Cô bắt máy.
"Xin hỏi có phải là cô Tô Yên không ạ?"
"Vâng, đúng vậy."
"Nếu cô có thời gian, xin phiền cô đến bệnh viện XX một chuyến, để gặp anh La Nguyên Kiệt."
Cô thắc mắc:
"Tại sao?"
"Nguyên nhân có chút phức tạp, nhưng anh La nói rõ là muốn gặp cô thì mới đồng ý khai báo toàn bộ tình tiết vụ án, hy vọng cô có thể hợp tác một chút."
Giọng điệu ở đầu dây bên kia rất thành khẩn.
Vì phim "Trọng Sinh" tạm dừng quay, nên mấy ngày nay Tô Yên vẫn luôn ở nhà rảnh rỗi.
Nghĩ lại, con sâu nhỏ của mình có phải cũng nên lấy về rồi không? Sau đó, Tô Yên đã đồng ý đến, và hẹn một giờ sau sẽ qua.
Một giờ sau.
Bệnh viện XX.
Tô Yên được một nữ cảnh sát dẫn đến một phòng bệnh.
Nơi này 24 giờ đều có camera theo dõi và cảnh sát túc trực.
La Nguyên Kiệt lúc trước vì quay phim bị thương đến giờ vẫn chưa hồi phục.
Nhưng khi Tô Yên bước vào phòng bệnh, nhìn người trên giường, cô phải mất một lúc lâu mới nhận ra.
Đây, là La Nguyên Kiệt sao?
Chỉ thấy La Nguyên Kiệt, gầy trơ xương, gần như chỉ còn da bọc xương.
Trên tay đang truyền dinh dưỡng.
Trông anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691612/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.