Tần Húc nhìn chằm chằm vào đống đồ đó, mắt gần như muốn lòi ra.
Trời đất ơi.
Lúc trước anh đã phải vất vả thế nào mới tìm được cái muỗng kia, Long Lị Lị không biết, chứ anh thì biết rõ.
Lần này Tô Yên đi ra ngoài, vốn dĩ anh không ôm hy vọng gì lớn, chỉ để cô đi dạo một vòng thôi.
Ai ngờ, chỉ trong vòng một tiếng đồng hồ, cô đã lôi ra được hết ngần này thứ? Tần Húc nhìn Tô Yên, ánh mắt lập tức thay đổi.
Đôi mắt vốn ôn hòa của anh, giờ đây chẳng màng đến hình tượng nữa, mà sáng rực lên.
Thậm chí anh còn tiến lên phía trước, kích động muốn ôm chầm lấy Tô Yên.
Tô Yên lùi lại hai bước, hỏi dò:
"Những thứ này, được chứ?"
Tần Húc gật đầu lia lịa:
"Đủ đủ đủ, quá đủ luôn!!"
Trong lúc họ nói chuyện, trời đã dần tối.
Long Lị Lị ngồi bên cạnh, sau một thoáng cứng đờ, sắc mặt lại trở lại bình thường.
Cô ta không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn Tô Yên.
Còn bình luận trên phòng livestream, từ những lời c.h.ử.i rủa Tô Yên vô dụng, ăn hại, kéo chân, không biết xấu hổ, đã đổi thành:
"Vãi chưởng!!! Anh em ơi, 666!!"
"Tưởng là tạ, ai ngờ là thánh hack trá hình!"
"Ha ha ha ha, nhìn Tần ca kìa, hai mắt sáng rực cứ như coi Tô Yên là cục vàng vậy??"
"Phụt! Tự nhiên thấy, Tô Yên cũng thú vị phết nhỉ."
"Cái kỹ năng tìm manh mối này đúng là đỉnh của chóp!"
Những lời khen ngợi liên tiếp, hoàn toàn gột rửa cái danh lười biếng không làm việc lúc nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691606/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.