Đầu tiên, anh quay lại nhìn Tô Yên và Long Lị Lị.
Thấy Tô Yên mồ hôi nhễ nhại nhưng không hề than vãn một lời.
Ấn tượng của anh về cô gái nhỏ này tốt hơn không ít.
Sau đó, anh lên tiếng:
"Hai người cứ ở đây nghỉ ngơi, tôi đi xung quanh tìm thử xem."
Long Lị Lị đi đến trước mặt Tần Húc:
"Để em đi cùng anh, dù sao chúng ta cũng là một đội mà."
Long Lị Lị không quên đây là đang ghi hình.
Tuy có hơi mệt, nhưng điều quan trọng hơn là hình ảnh trên sóng.
Tần Húc thấy Long Lị Lị kiên quyết, liền gật đầu:
"Được thôi."
Trước khi đi, vẫn có thể nghe thấy giọng nói quan tâm của Long Lị Lị:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
"Tô Yên, cậu nghỉ ngơi cho khỏe nhé, uống nhiều nước vào."
Tô Yên tựa vào một cái cây ngồi xuống, gật đầu.
"Được."
Sau đó, Long Lị Lị và Tần Húc rời đi.
Khoảng nửa tiếng sau, Tô Yên uống hết một chai nước, cuối cùng cũng lấy lại sức.
Cô nhìn quanh quất, có chút nhàm chán.
Rồi cô cứ nhìn chằm chằm vào một khoảng đất trống mà ngẩn người.
Một cơn gió mát thổi qua, thật dễ chịu.
Lúc này, Long Lị Lị và Tần Húc quay trở lại.
Cả hai đều có vẻ chật vật, trên người dính đầy bùn đất và lá cây, không khí có vẻ nặng nề.
Hai tay trống trơn, xem ra đã tìm kiếm rất lâu mà vẫn không tìm được manh mối.
Long Lị Lị được Tần Húc dìu, đi khập khiễng như thể bị trật chân.
Sau khi ngồi xuống, Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691604/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.