Nửa giờ sau, trời đã về hoàng hôn.
Một chiếc Porsche sành điệu thành công thu hút vô số ánh mắt dừng lại ở cửa phim trường.
Tô Yên kéo cửa ghế phụ, ngồi vào trong.
An Nguyên Phi cười tủm tỉm chào hỏi:
“Tiểu Tô Yên, vội vã tìm hắn như vậy, có chuyện gì à?”
Tô Yên liếc nhìn An Nguyên Phi, không nói gì.
Bị từ chối, An Nguyên Phi sờ sờ mũi.
Chân ga đạp mạnh, chiếc xe nhanh chóng lao về phía trước.
Cho đến khi, dừng lại trước một tòa nhà lớn.
An Nguyên Phi mở cửa xe, Tô Yên bước xuống.
An Nguyên Phi đi theo như một người tùy tùng, chăm sóc không chút cẩu thả, khóe mắt thỉnh thoảng liếc về phía Tô Yên.
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng lát nữa có trò hay để xem rồi.
An Nguyên Phi kiềm chế sự kích động và tò mò trong lòng.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Một lát nữa là biết thôi, không vội, không vội.
Ngồi trong thang máy, An Nguyên Phi cuối cùng vẫn không nhịn được, hỏi:
“Tiểu khả ái, em sao vậy? Thằng nào không có mắt chọc giận em à? Anh giúp em dạy dỗ nó!”
Tô Yên ngẩng đầu, nhìn An Nguyên Phi cười với vẻ mặt nịnh nọt.
Giống hệt người quản lý Kevin của cô.
Cô chậm rãi nói:
“Anh đ.á.n.h thắng được Quyền Từ không?”
“Hả?”
An Nguyên Phi sững người một chút.
Tiếp đó, liền nghe Tô Yên nói:
“Không phải anh nói muốn giúp em dạy dỗ sao?”
An Nguyên Phi lập tức phản ứng lại, gãi đầu cười ha hả.
Lúc này, tiếng “ting” một tiếng, đã đến tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691596/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.