Giọng nói của cô thanh thanh đạm đạm, không mang theo cảm xúc gì.
Không phải coi thường, cũng không phải nịnh nọt.
Nhưng cô càng tỏ ra như vậy, lại càng khiến nhà sản xuất Phương kia tức giận.
Nhà sản xuất Phương, mặt đầy tức giận, đập một phát vào bàn:
“Tao nói cho mày biết, Tô Yên, hôm nay ly rượu này, nếu mày không uống, mày nghĩ tao sẽ để mày ra khỏi căn phòng này à?”
Nhà sản xuất Phương nới lỏng cà vạt, nổi giận đùng đùng.
Ông ta không tin, hôm nay không trị được cô.
Tô Yên suy nghĩ một lúc, làm thế nào để không cho cô ra ngoài? Cưỡng chế giữ cô lại sao?
Cả phòng bọn họ cộng lại, cũng không đ.á.n.h lại cô.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Bên cạnh, Kevin sớm đã bị Tô Yên làm cho tức đến thất khiếu đổ máu.
Anh ta đứng lên, một bên xin lỗi nhà sản xuất Phương, một bên túm lấy cánh tay Tô Yên, lớn tiếng quát:
“Tô Yên! Còn không mau xin lỗi?!”
Tô Yên mím môi, hất tay Kevin ra:
“Anh phiền quá.”
Dáng vẻ không phục quản giáo này của Tô Yên, lọt vào mắt nhà sản xuất Phương, ông ta cười lạnh một tiếng:
“Kevin, người của chính anh, không quản giáo tốt, đây là lỗi của ai?”
Kevin làm điệu tay hoa lan, lắc mông, liếc mắt đưa tình với nhà sản xuất Phương:
“Nhà sản xuất Phương, ngài đừng chấp nhặt với con bé này làm gì.”
Người đàn ông kia cầm một ly rượu đặc biệt, cười, rồi đột nhiên mở miệng, nhổ một ngụm nước bọt vào ly rượu.
“Được thôi, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691574/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.