Vậy nên mới pha một chút t.h.u.ố.c kích dục, đến lúc đó đôi bên cùng tự nguyện, xong việc thì chia tay, sạch sẽ.
Chỉ là, La Nguyên Kiệt thấy Tô Yên cứ cầm ly rượu vang đỏ đó, không uống một giọt nào.
Anh ta sững người một chút:
“Cô không uống à?”
Tô Yên chớp chớp mắt, cầm ly rượu trong tay:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Tôi không biết uống rượu.”
Trong nháy mắt, một tia âm trầm lóe lên trong mắt La Nguyên Kiệt.
Anh ta cảm thấy mình bị cô gái trông có vẻ thuần khiết này chơi một vố.
Quả nhiên.
Trên đời này làm gì có nhiều cô gái trong sáng đến vậy.
Hầu hết đều là ngoài trong sáng trong lẳng lơ.
La Nguyên Kiệt đặt ly rượu trong tay lên bệ cửa sổ, đang định có hành động.
Thì thấy Tô Yên cũng đặt ly rượu lên bệ cửa sổ, sau đó không thèm để ý đến anh ta nữa, đi vào trong phòng.
Cứ thế mà bỏ mặc La Nguyên Kiệt đứng đó.
Lưng anh ta cứng đờ, vô cùng xấu hổ.
Nhưng, một lúc sau, La Nguyên Kiệt dựa vào tường cười.
Đây là muốn thu hút sự chú ý của anh ta sao? Không thể không nói, Tô Yên đã thành công.
Sự hứng thú của anh ta đối với cô, không chỉ dừng lại ở mức một chút.
Một lát sau.
Anh ta cất bước, quay trở lại phòng.
Anh ta vừa ngồi xuống, nhà sản xuất lại bắt đầu bắt chuyện:
“Nguyên Kiệt à, vẫn phải cảm ơn cậu đã nhận bộ phim này.”
Trong lúc nói, ông ta nâng ly về phía La Nguyên Kiệt.
La Nguyên Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691573/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.