Hiên Viên Vĩnh Hạo nắm tay nàng, phát hiện tay nàng nhớp nháp.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Mở ra xem, trên tay có hai vết thương sâu hoắm, m.á.u vẫn còn đang rỉ ra.
Hắn cau mày:
"Bị thương rồi?"
Tô Yên vì đã hao hết sức lực, nên cả người trông có vẻ ủ rũ.
Mắt cúi xuống.
Hắn nhìn dáng vẻ yếu ớt này của nàng, mày càng nhíu chặt hơn.
Lời nói thốt ra mang theo một sự u ám:
"Truyền ngự y."
Ả tỳ nữ kia nghe vậy, tưởng điện hạ cuối cùng cũng nhớ đến công chúa của họ, liền không chịu bỏ qua:
"Điện hạ! Yêu nữ bực này, nhất định phải c.h.é.m giết!"
"Người đâu."
"Có."
Cấm vệ quân quỳ đầy đất, chờ đợi chỉ thị.
Hiên Viên Vĩnh Hạo liếc nhìn hai chủ tớ trên mặt đất:
"Gây rối cung đình, g.i.ế.c tại chỗ."
Nói xong, hắn cúi người bế Tô Yên lên, đi về phía Ngự Thư Phòng.
Lời này vừa ra, ả tỳ nữ kia sững sờ, không thể tin được.
Khóc lóc t.h.ả.m thiết:
"Điện hạ! Ngài thật sự định vì một yêu nữ mà…"
Lời còn chưa nói xong, đã nghe thấy một giọng nói lạnh lùng:
"Nam Đường."
Dứt lời, một vệt đao lóe lên.
Vị công chúa đang hấp hối, cùng với ả tỳ nữ không ngừng lải nhải, đều chết.
Cảnh tượng này, làm cho một đám cấm vệ quân sững sờ.
Đây chính là công chúa Trục Nhật Quốc được cử đến hòa thân.
Điện hạ nói g.i.ế.c là giết, nhưng làm sao để giải thích với Trục Nhật Quốc? Thừa tướng đại nhân xoa xoa giữa mày, có chút bất đắc dĩ.
Chuyện của ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691543/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.