Cứ như vậy, dăm ba câu, Tô Yên không hiểu sao đã bị bán đi.
Người nào đó bắt đầu những ngày tháng dưỡng thương yên tâm thoải mái.
Cũng không biết có phải nọc độc chưa được loại bỏ sạch sẽ hay không, Tô Yên cảm thấy vị điện hạ này thật sự ngày càng dính người.
Buổi sáng, trời còn chưa sáng, cô đã nghe thấy một trận tiếng gõ cửa.
Mở cửa, sắc mặt Xuân Hoa lo lắng:
“Aiya, sao ngươi mới mở cửa? Điện hạ tỉnh rồi, muốn ngươi thắp nến đến đọc tạp sử cùng ngài ấy.”
Nói rồi, Xuân Hoa không hề để ý Tô Yên còn chưa mặc đồ chỉnh tề, trực tiếp kéo người đi về phía thiên điện.
Hôm nay trời sáng hẳn, Tô Yên đang lúc pha trà cho vị chủ tử nào đó, lại bị Nam Đường tìm đến tận gian pha trà.
Giọng điệu Nam Đường vẫn lạnh lùng như lúc đầu:
“Điện hạ đang tìm ngài.”
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tô Yên dụi dụi mắt, gật gật đầu:
“Đi ngay đây.”
Nói rồi tiếp tục đứng trước bàn trà rót nước, pha trà.
Nam Đường vốn đứng ở cửa, thấy Tô Yên không đi ngay lập tức, hắn bước vào phòng.
Nhận lấy ấm tử sa trong tay cô.
“Chủ tử không thích chờ đợi, ngươi mau đi đi, sau này những việc này, giao cho Xuân Hoa và Thu Thực làm.”
Nói xong, Tô Yên lại bị đuổi trở về.
Buổi chiều, Hiên Viên Vĩnh Hạo bị Hoàng thượng triệu kiến, nghe nói là để kiểm tra công khóa của ba vị hoàng tử, tiện đường được giữ lại ăn bữa tối, trước khi trời tối sẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691488/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.