Nguyên Hân Lâm đứng cứng đờ ở đó, nhìn chằm chằm vào Tô Yên, khuôn mặt nghiêm túc.
Tô Yên chớp mắt, sau đó ngẩng đầu nhìn Khương Nhiên.
“Em đi nói chuyện với cậu ấy xong rồi qua đây.”
Giọng cô mềm mại, nói một cách nghiêm túc.
Sắc mặt Khương Nhiên biến đổi một cách ngoạn mục, giọng điệu không tốt lắm:
“Em rất quan tâm đến cậu ta à?”
Lúc nói, mí mắt hắn cụp xuống, nhìn chằm chằm vào mặt Tô Yên.
Dung lượng não của Tô Yên đã bị nén xuống còn 1, làm sao có thể suy nghĩ được ý nghĩa đằng sau những lời này của Khương Nhiên.
Sắc mặt cô vô tội:
“Không quan tâm mà.”
Nếu không phải tối hôm đó hệ thống đột nhiên giao cho cô một nhiệm vụ ngẫu nhiên.
Cô sẽ không có bất kỳ mối liên hệ nào với Nguyên Hân Lâm này.
Tô Yên nói, nhẹ nhàng bâng quơ.
Ngược lại khiến sắc mặt Khương Nhiên khá hơn một chút.
Cụp mắt một lúc, đôi môi mỏng lạnh sắc bén thốt ra:
“Ba phút.”
“Được.”
Nói xong, Tô Yên liền đi về phía Nguyên Hân Lâm.
Khương Nhiên đứng đó, nhìn Nguyên Hân Lâm, trong mắt lóe lên một tia trầm tư.
Ở xa, Trình Tinh Dương và mấy người bạn thong thả quay lại.
Không biết là ai, thoáng nhìn thấy Khương Nhiên, kinh ngạc không nhịn được lên tiếng:
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
“Ể? Kia không phải là anh Khương sao?”
“Xem sắc mặt anh Khương không tốt lắm.”
“Này này này, bên kia đang nói chuyện, không phải là Tô Yên và Nguyên Hân Lâm sao?”
“Ôi trời ơi! Hóa ra anh Khương là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691454/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.