Cô đưa ngón tay lên:
“Thầy ấy là chủ nhiệm lớp của cháu, đã nhiều lần dùng lời lẽ sỉ nhục, thể phạt cháu, hơn nữa còn bất chấp sự thật mà bóp méo, vu khống cháu.”
Cô dừng một chút, nhìn gương mặt sa sầm của Phạm Hạo Lâm.
Tô Yên tiếp tục nói:
“Căn cứ điều 21 Luật bảo vệ trẻ vị thành niên, cán bộ giáo viên nhà trường phải tôn trọng nhân phẩm của trẻ vị thành niên, không được thực hiện các hành vi thể phạt, biến tướng thể phạt hoặc các hành vi khác sỉ nhục nhân phẩm.”
Lúc này sắc mặt của Phạm Hạo Lâm đã rất khó coi.
Nào ngờ Tô Yên vẫn chưa xong:
“Căn cứ điều 37 Luật giáo viên, giáo viên có hành vi thể phạt học sinh, phẩm hạnh không tốt, sỉ nhục học sinh, gây ảnh hưởng xấu, sẽ bị nhà trường kỷ luật hành chính, nếu tình tiết nghiêm trọng, sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự theo pháp luật.”
Nói xong, Tô Yên chớp mắt:
“Thưa thầy, thầy đã phạm pháp. Cháu gọi cảnh sát đến, là muốn thầy cải tà quy chính.”
“Mày!”
Phạm Hạo Lâm tức đến xanh mặt.
Từ khi vào nghề đến nay, ông ta chưa từng gặp học sinh nào có thể thao thao bất tuyệt đọc thuộc lòng luật pháp như uống nước lã! Tô Yên quay đầu nhìn về phía cảnh sát, chỉ vào những vết thương trên người mình.
“Đây là những vết thương gây ra trong quá trình thầy ấy thể phạt cháu, hơn nữa còn gây tổn thương nghiêm trọng về mặt tinh thần cho cháu.”
Sau đó cô lại lấy ra tờ giấy mà Phạm Hạo Lâm đã đập vào tay cô.
“Là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chinh-hac-hoa-cu-muon-chiem-kich-ban-cua-toi/4691417/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.